Sáng tinh sương. Tôi bất chợt nghe thoang thoảng giữa những luồng heo may se lạnh lẽo một hương thơm hương nóng nồng – hương thơm cúc. Bỏ túi tự độ nào mà bây giờ những khóm cúc trong vườn nhà new thức dậy. Số đông bông cúc hàm tiếu, hé nở dịu dàng như hơi thở vơi của mùa thu.

Bạn đang xem: Mùa thu vàng hoa cúc

Lòng tôi đột nhiên ngân lên mọi câu thơ dịu dàng của phái nữ sĩ Xuân Quỳnh: “Có chuyển đổi gì đâu loại màu hoa ấy/ ngày hè qua rồi lại cho mùa thu/ thời hạn qua đi màu sắc hoa cũ về đâu/ Nay quay trở về vẫn như còn mới mẻ”… Phải, dẫu thời gian có đổi thay, dẫu tôi bây giờ đã khác với tôi của rất lâu rồi cũ thì mỗi mùa thu đến, trong hơi may lành lạnh, đều bông cúc bé dại vẫn rubi lên ý muốn nhớ, thiết tha. Thân nhịp đời hối hả, chút ấm nồng của bông cúc quà bé nhỏ dại cũng đủ nhằm xua tan mát rượi ở vào lòng…

*

Đã bao nhiêu năm mon trôi đi nhưng lại tôi vẫn ghi nhớ như in truyền thuyết khởi mối cung cấp tình yêu hoa cúc trong trái tim mình. Chuyện rằng: xa xưa có em bé nhỏ nghèo đi tìm thuốc chữa trị trọng dịch cho mẹ. Đức Phật cảm động trước lòng hiếu thảo này đã hóa thân thành một bên sư mang lại em một hoa lá 5 cánh và nói "ta cho nhỏ bông hoa này, nó là hình tượng của sự sống, là bông hoa tiềm ẩn niềm hi vọng, là ước mơ của loài người, là thần dược nhằm chữa bệnh dịch cho bà mẹ con. Mà lại con phải nhớ, cứ một năm thì hoa sẽ rụng đi một cánh, bông hoa này còn có bao nhiêu cánh thì chị em con chỉ sinh sống được bấy nhiêu năm". Dìm lấy bông hoa, em nhỏ xíu đã xé nhỏ cánh hoa cho tới khi không hề xé nhỏ dại hơn được nữa. Điều cầu hy vọng của em sẽ linh nghiệm khi cành hoa 5 cánh biến nhiều cánh và bà mẹ em đang sống được thật lâu. Sau này người ta gọi loài hoa sẽ là hoa Cúc - hình tượng của lòng hiếu thảo.

Từ mẩu chuyện ấy nhưng thuở ấu thơ, tôi và bằng hữu cùng xóm thường phân tách nhau từng nhúm hạt giống để gieo trồng mỗi lúc đón thu sang, để mỗi mùa hoa nở lại nhờ cất hộ vào hương sắc nồng nàn lời báo hiếu âm thầm tới đấng sinh thành! tình yêu hoa cúc được khắc đậm hơn khi tôi gặp gỡ câu thơ về hoa: “Diệp bất ly chi, hoa vô lạc địa”. Câu thơ ấy như 1 lời cảnh báo nhẹ nhàng về bề ngoài sống thủy chung, trọn tình vẹn nghĩa. Dẫu mưa gió dầm dề, dẫu sương giá buốt vây quanh khiến lá hoa úa tàn thì chúng cũng không lúc nào lìa ngoài thân. Phải chăng con người cũng rất cần được học rước triết lý sinh sống của hoa cúc?

Thuở còn thơ ấu, tôi ko được nghe biết nhiều như thể cúc như bây giờ. Mùa nào cũng thế, tôi chỉ trồng phần đông loài cúc quà hoa nhỏ như cúc rượu, cúc bướm, cúc áo với thi thoảng tất cả thêm cúc đại. Với thu nào thì cũng vàng rực như thể nắng và nóng loang vào sân vườn hoa… Vẻ mong muốn manh của cúc bướm, sự đơn giản của cúc rượu và chút trẻ khỏe của cúc đại hẳn cũng đã xuyên ngấm vào tâm hồn tôi trường đoản cú thuở ấy… Tôi ko nhớ nổi luống đất nhỏ trước sảnh nhà đang thức dậy bao nhiêu mùa hoa mà lại thu làm sao cả khu vườn cũng ấm áp hẳn trong mừi hương nồng nàn của cúc vàng, cho tận hiện thời khi tôi đã đi xa, cha tôi vẫn giữ lại thói quen giữ gìn hạt giống cùng gieo trồng hoa cúc trước mỗi độ thu sang…Và với tôi, ngày thu mới thực sự là mùa của cúc quà dẫu mang lại nơi tôi sinh sống ngày nào tín đồ ta cũng bán đầy các loại hoa cúc…

Bao nhiêu mùa hoa đang đi tới đã đi trên luống đất nhỏ tuổi trước sảnh nhà, bao nhiêu mùa hoa vẫn nở và úa tàn giữa bao la lòng tôi. Như thể vẫn quen tuy nhiên mỗi độ đuc rút tôi vẫn xao xuyến xao xuyến mong ngóng từng cánh vàng mỏng manh manh bật nụ như ngóng từng hơi nóng dịu ngọt của thiên nhiên, của tình đời…

“Mùa thu ai chót nhuộm vàng. Để cho mẫu lá khẽ khàng gió lay. Ngoại trừ sân bông cúc nở đầy. Mắt em vời vợi color mây của trời”.

Cứ mỗi độ đuc rút lòng tôi lại xốn xang khó khăn tả. Giữa những ngày thu ý muốn manh nhan sắc nắng, tôi phát hiện tinh khôi lắm đầy đủ bông cúc nở sớm quanh vườn nhà. Để rồi, một chiều thu thức giấc, đôi mắt không biệt lập được đâu là màu nắng với màu hoa. Chỉ nghe dậy trong không gian một vật dụng hương tao nhã, thanh nhẹ của cúc báo thu về.

Xem thêm: Bị Run Tay Là Bệnh Gì? Xem Ngay Cách Chữa Run Tốt Bệnh Run Tay Do Đâu

*
Ảnh minh họa/ Internet

Chiều thu này, chú ý ngắm hoa cúc nở, tôi tự nhiên nhớ phần nhiều chiều thu của năm mon hãy còn thơ bé. Nhớ khoảng vườn trước nhà tía trồng đầy phần đông dãy cúc chi, cúc vàng. Trong cả cả mùa đông lạnh lẽo, cây phần đông không tất cả sự sống, trụi lá, thân bé xơ xác. Nỗ lực rồi, chỉ qua vài cơn mưa mùa hạ, đón được nắng, gió cây bắt đầu bật mầm. Trên phần lớn thân cúc bỏ ra khẳng khiu, mọc ra bao nhiêu lá thắm. Tía không tiếc công tưới tắm, ngày vài bận nghiêng thùng xối nước. Trời nhiệt độ thấp hơn dần, gió non từ dưới đồng đưa lên sân vườn lanh lảnh, cảm nhận được sự đuối lành của đất trời, cúc ban đầu đơm hoa. Sân vườn cúc bỏ ra bói sớm rộng cúc vàng, tủ ló trong đám lá xanh các nụ hoa nhỏ như hạt cơm màu trăng trắng. Sang một hai hôm, hạt cơm trắng dần to bởi đầu ngón tay, mở cánh vàng. Cúc bỏ ra nở hoa chi chít, hoa chạy dọc tự thân cho đầu cành, hương thơm đậm với dày, ngửi một lần bịn rịn mãi cánh mũi. Ví như chỉ gồm vài cây, cúc chi rất dễ “lẫn” cùng với vô vàn cây lẩn thẩn trong vườn nhà, dẫu vậy khi thành luống, thành hàng, cây cực kỳ vương giả, hào phóng, đãi fan trồng bằng muôn nụ sinh sôi. “Sợ” vườn cửa cúc chi nở sớm, phần lớn bông cúc quà đại đoá trong sân vườn cũng bừng thức giấc. Từng cánh, từng cánh hoa mải miết xếp chồng lên nhau rồi bung xoè như 1 vốc nắng và nóng nhỏ, tươi tắn, rực rỡ. Không e ấp vơi dàng, các lần nở hoa khoe hết sắc đẹp hương, mỗi lần nở mang đến cùng kiệt.

Mỗi độ thu về, lòng tôi ngơ ngẩn cùng rất nhiều bông cúc. Lại nhớ ngày tựu trường rộn ràng của đám trẻ nghèo. Ngày đó, vào mỗi thời điểm lễ, tết, chúng tôi thường hái trong vườn bên một vài một số loại hoa đem về trường khuyến mãi các thầy, cô giáo. Ngày khai giảng, bà bầu thường ngủ dậy sớm hơn đều hôm, chuẩn bị quần áo, sách vở và giấy tờ cho bằng hữu tôi. Mẹ không bao giờ quên ra vườn giảm mấy cành cúc, cẩn trọng bó rồi quấn trong một tờ báo cũ cho bạn bè tôi mang đến trường. Suốt cả buổi học, tay tôi vì thế luôn thoang thoảng mùi hương cúc thơm.

Mùa thu năm nay, open bước ra phố, tôi chợt thấy bâng khuâng nhận thấy mái đầu tóc white như mây lặng lẽ âm thầm đứng cuối đường rao bán cúc. Từng bông, từng bó cúc vàng, cúc trắng dancing nhót, rung rinh trước gió. Đặt gánh mặt hàng hoa xuống, bà chũm xởi lởi: “Cô mua hoa mang lại già đi. Cúc vàng mùa thu đấy!”. Chỉ việc thế thôi, vậy là vẫn gom đủ cho tôi mùa thu rồi...