Xưa có một bác nông dân nghèo. Buổi tối, chưng thường ngồi bên phòng bếp lửa, nói với chưng gái đã xe chỉ:

– Vợ ck mình riêng biệt thật là buồn. Nhà mình tẻ ngắt, còn những nhà láng giềng thì thiệt là mừng rơn nhộn nhịp.

Bạn đang xem: Truyện cậu bé tí hon

Bác gái thở dài đáp:

– giá bán như được một người con dù bé nhỏ bằng ngón tay cái, tôi cũng thỏa lòng, có thể vợ ông xã mình sẽ yêu quí nó lắm nhỉ.

Được không nhiều lâu, người vk thụ thai và bảy tháng sau sinh sản được một thằng bé đầy đủ mặt mũi chân tay, mà lại chỉ vừa bằng ngón tay cái.

Hai vợ ông chồng nói:

– Thật đúng thật lời ước nguyện. Vợ ck mình đang yêu quí nó lắm nhỉ.

Vì nó nhỏ xíu bằng ngón tay cái đề xuất họ đánh tên nó là Tý hon. Tuy hai vợ ông xã cho con ăn uống đầy đủ, bé vẫn không nhỉnh lên một chút nào cả, cứ nguyên như dịp đẻ ra. Được dòng mắt nó sáng, có vẻ thông minh. Chẳng bao lâu nó đã đúng đắn khéo léo, làm gì cũng được.

Một hôm người tía sửa biên soạn vào rừng đẵn củi, miệng lẩm bẩm: “Giá ta có fan đánh xe cộ hộ bao gồm thích không”. Tý hon bèn thưa rằng:

– bố ạ, nhỏ đánh xe pháo được, cha cứ tin làm việc con, cầm nào xe cộ cũng mang đến rừng đúng lúc.

Bố cười nói:

– bé đánh xe vậy nào được! Con bé bỏng quá, không nỗ lực nổi cương cứng đâu.

– không sao cha ạ. Nếu bà bầu con thắng chiến mã vào mang đến con, nhỏ sẽ ngồi ở trong tai nó. Con thét một giờ đồng hồ là nhất định nó bắt buộc đi.

Bố nói:

– Được, nhằm thử xem.

Mẹ thắng ngựa chiến và để Tý hon vào tai ngựa. Nó thét “Tắc, tắc” cho ngựa chạy. Nắm là ngựa chiến chạy như có người đánh xe thật, cùng xe cứ lên đường chạy vào rừng. Lúc xe rẽ ở một chỗ ngoặt, Tý hon thét: “Tắc, tắc” thì tất cả hai fan lạ phương diện chạy đến.

Một tín đồ nói:

– Trời ơi, không thấy người đánh xe cơ mà xe cứ đi, lại nghe thấy tiếng fan đánh xe. Kì khôi nhỉ!

Người cơ cũng nói:

– Ừ, cũng kỳ lạ thật, ta thử theo xem xe ở trong phần nào.

Xe chạy trực tiếp một mạch vào rừng rồi dừng lại đúng chỗ có củi đã đẵn. Tý hon thấy bố gọi:

– cha ơi, bố thấy chưa, con đã chuyển xe mang đến đây, ba cho con xuống đi.

Bố chạy đến, tay trái nuốm cương ngựa, tay bắt buộc nhấc con thoát ra khỏi tai ngựa, rồi đặt nhỏ xuống. Tý hon hạnh phúc ngồi lên một cọng rơm. Nhận ra Tý hon hai người lạ khía cạnh sửng sốt không nói lên lời. Một bạn kéo các bạn ra một vị trí bảo:

– Này, ví như ta lấy thằng ranh con này đi làm việc trò nghỉ ngơi tỉnh to thì phát tài - phát lộc đấy. Ta cài đặt nó đi.

Hai tín đồ bèn mang lại bảo bác nông dân: t

– Ông bán ra cho chúng tôi thằng bé này, cửa hàng chúng tôi sẽ quan tâm nó cẩn thận.

Người tía đáp:

– Không, nó là khúc ruột cắt đôi của tôi. Tệ bạc vàng trên cả trần thế này đối với tôi cũng không bởi được.

Nghe thấy hai tín đồ hỏi mua, Tý hon níu lấy xống áo bố trèo lên vai nói thầm:

– cha ơi, cha cứ chào bán con đi, chũm nào rồi bé cũng về được.

Ông tía liền chào bán con lấy một vài tiền to.

Hai bạn kia hỏi Tý hon:

– Mày hy vọng ngồi đâu?

– nặng nề gì đâu, cứ để cháu lên vành mũ, con cháu sẽ đi tải lại trên ấy xem phong cảnh, cháu không bửa đâu cơ mà ngại.

Một bạn đặt nó lên vành mũ.

Sau lúc Tý hon đã xin chào bố, họ mang nó đi, đi mãi. Đến xâm xẩm tối, Tý hon nói:

– Cho con cháu xuống khu đất một lát, cháu phải lắm.

Người có nó trên nón nói:

– Cứ việc ở trên ấy, không tồn tại gì phiền bác bỏ đâu, chim thỉnh phảng phất vẫn ỉa bên trên ấy mà!Nó nói:

– không mà, con cháu cũng biết cư xử ráng nào cho phải, ông cho con cháu xuống nhanh chóng đi.

Người ấy cất mũ, nhắc Tý hon xuống ruộng gần vệ đường. Nó lẩn ngay lập tức vào giữa những cục đất, rúc vào một cái hang chuột. Rồi nó công bố chế hai tín đồ kia:

– Thôi chào hai ông, hai ông về cùng nhau nhé.

Hai tín đồ lấy gậy chọc vào hang con chuột để bắt nó, nhưng mà mất công toi do Tý hon bò vào sâu quá. Trời đã tối hẳn, hai tín đồ đành bỏ về phần mình không. Khi bọn họ đi rồi, Tý hon chui sống hang ra. Nó nghĩ bụng: “Đêm về tối mà cứ chuệnh choạng xung quanh đồng thì nguy, đổ vỡ đầu gãy cẳng như chơi”. May sao nó vấp váp phải một cái vỏ sên. Nó đâm vào nói:

– Lạy chúa, đêm nay con gồm chỗ ngủ yên rồi.

Vừa chợp mắt, thì nó nghe thấy giờ đồng hồ hai người đi qua. Một người nói:

– Làm thế nào mà trộm cắp được vàng tệ bạc của lão cha xứ nhiều sụ nhỉ?

Tý hon nói xen vào:

– Để tôi bày mưu cho.

Một tên trộm hốt hoảng nói:

– đồ vật gi thế? Tao vừa nghe thấy tiếng fan nói!

– các bác cứ đi theo, tôi để giúp cho.

– dẫu vậy mày ở nơi nào cơ?

– các ông cứ tìm kiếm tôi ở dưới đất, ở đâu có tiếng nói của một dân tộc ấy.

Bọn kẻ trộm kiếm tìm mãi mới thấy Tý hon. Chúng nhấc nó lên hỏi:

– ngươi liệu giúp bọn chúng tao được vấn đề gì hở nhãi?

– con cháu sẽ luồn qua chấn tuy nhiên cửa sổ nhà cha xứ. Các bác hy vọng lấy gì cháu chuyền ra mang lại chứ gì.

– Được. Để coi tài ngươi ra sao.

Khi kẻ trộm cho nhà cha xứ, Tý hon chui vào buồng, rồi thản nhiên hỏi rõ to:

– những bác có muốn khoắng sạch mát cái buồng này không?

Bọn kẻ trộm run sợ bảo nó:

– Nói khẽ chứ, người ta thức dậy bây giờ!

Nhưng Tý hon vẫn tảng lờ như ko nghe giờ lại hỏi to:

– các bác mong lấy gì, khoắng sạch nhé?

Bà nỗ lực làm nhà bếp ngủ ở buồng ở kề bên nghe thấy ngồi nhỏm dậy, lắng tai nghe. Lũ kẻ trộm hoảng loạn toan lẩn ra cơ mà lại trấn tĩnh, cho là Tý hon trêu bản thân thôi. Chúng trở về khẽ bảo:

– Thôi như thế nào đừng chơi nữa. Gồm gì thì chuyển ra đi nào!

Tý hon lại kêu thiệt to:

– con cháu chuyển toàn bộ nhé, giơ tay ra mà lại đón lấy.

Lần này bà già nghe thấy rõ mồn một, cách xuống nệm lò mò ra cửa. Kẻ trộm gấp chạy chào bán sống phân phối chết như tất cả ma đuổi. Bà già ko thấy gì, đi thắp nến. Lúc bà trở lại, Tý hon vẫn trốn vào đống cỏ. Bà lục soát các chỗ không thấy gì, tưởng là bản thân mê ngủ, lại lêngiường nằm. Tý hon nằm teo ro trong đám cỏ khô, định ngủ mang đến sáng mai rồi về nhà. Tuy vậy định thế đó lại ra gắng khác. Chà, sinh hoạt đời thật lắm nỗi gian nan! Trời vừa tàng tảng sáng, bà già sẽ dậy mang lại súc đồ dùng ăn. Thứ nhất bà vào kho, rước một ôm cỏ, đúng ngay chỗ Tý hon ngủ. Tý hon ngủ say quá, nên mãi đến khi vào mồm trườn rồi mới thức giấc. Nó kêu lên:

– Trời ơi tôi đã ở trong cối bác bỏ nện dạ rồi.

Nhưng tiếp nối biết ngay là mồm bò rồi. Nó cố kỉnh tránh đến khỏi bị nghiến, thì bị nuốt trôi vào dạ dày. Nó nghĩ về bụng: “Gian nhà này không có cửa sổ, chẳng thấy mắt trời, đèn đóm gì cả!”. Ở đây nó thấy khó chịu lắm, khổ tốt nhất là cỏ cứ tuôn vào, chỗ ở càng ngày thêm chật hẹp. Nó sợ hãi quá kêu to:

– Đừng tuôn cỏ tươi vào nữa! Đừng tuôn cỏ tươi vào nữa!

Lúc đó, bà già đang cố sữa bò, ko trông thấy người mà lại nghe thấy tiếng nói hệt như tiếng tối qua. Bà hại quá, sẽ ngồi ghế, té lăn ra đổ không còn sữa. Bà gấp đi tìm phụ vương xứ mách:

– quỷ quái lạ, bò nhà biết nói phụ thân ạ.

Cha xứ hỏi:

– Bà điên à?

Rồi phụ vương xuống chuồng bò xem thực hư cụ nào.

Cha mới bước vào, đang nghe thấy tiếng Tý hon kêu to:

– Đừng trườn cỏ tươi vào nữa!

Cha xứ cũng đâm hoảng. Mang lại là bò bị quỷ ám. Phụ vương sai làm thịt bò. Fan ta có tác dụng thịt bò hoàn thành quẳng ra đụn phân mẫu dạ dày có chứa Tý hon. Nó loay hoay mãi bắt đầu thò được đầu ra, lại gặp gỡ ngay sự chẳng lành: một con chó sói đói bụng qua đấy, nuốt chửng cả bao tử lẫn nó. Tý hon vẫn lặng trí suy nghĩ bụng:

– “Có lẽ sói này bảo được”.

Rồi từ vào bụng sói nó nói to:

– Cậu sói ơi, tôi mong mách cậu một miếng ăn tuyệt ngon.

Sói hỏi:

– Ở đâu thế?

Tý hon bảo mang lại sói biết nhà cha mình chỗ nào và nói:

– Cậu cứ chui qua cống vào bếp thì cậu sẽ tha hồ chén bánh ngọt, mỡ, xúc xích, đủ thứ.Sói không đợi Tý hon nên nói hai lần. Đêm đến, sói vội chui qua cống vào nhà bếp chén thả cửa. Sói ăn uống no phình bụng rồi, mong muốn ra ko được, bởi vì qua mặt đường cũ không lọt nữa. Tý hon vẫn tính trước đến cả đó. Cố là sống trong bụng sói, Tý hon kêu la inh ỏi lên. Sóinói:

– Mày bao gồm im đi không fan ta thức dậy bây giờ.

Tý hon đáp:

– Úi chà, cậu đã chém đam mê rồi, tôi cũng phải tiêu khiển chứ.

Nói xong nó lại hét ầm lên.

Bố chị em nó nghe tiếng, thức dậy chạy xuống bếp ngó qua keo dán giấy vách thì thấy sói. Ông chạy đi lấy rìu, bà đem hái. Dịp vào ông xã bảo vợ:

– Bà lép vế tôi, nếu như tôi choảng một chiếc mà nó vẫn chưa chết ngay, thì bà đưa vào bụng nó nhé.

Tý hon nghe thấy giờ bố, reo lên:

– bố ơi, nhỏ ở vào bụng sói đấy.

Bố mừng rỡ nói:

– Lạy chúa! Đứa con vàng bạc của tôi đang về phía trên rồi.

Rồi bác bỏ bảo vợ vứt hái đi để bé khỏi bị thương. Đoạn ông giơ rìu lên, giáng đến sói một nhát bị tiêu diệt tươi. Sau chưng lấy dao kéo phẫu thuật sói, lôi Tý hon ra.

Bác nói:

– Ở nhà cha mẹ lo cho nhỏ quá nhỏ ạ.

– Thưa bố, bé đã đi đây đi kia nhiều, may mà lúc này con lại được thở không gian trong lành.

– Thế bé đã đi đầy đủ đâu?

– bố ạ, nhỏ đã làm việc trong hang chuột, vào dạ dày bò, vào bụng sói, bây chừ con muốn ở trong nhà với ba mẹ.

Bố người mẹ ôm hôn bé mà rằng:

– trường đoản cú nay dù được bao nhiêu tiền, cha mẹ chẳng buôn bán con nữa đâu.

Rồi phụ huynh cho con siêu thị và may xống áo mới đến nó, vì áo quần cũ đi nhiều đã rách hết.

Truyện cổ tích Cậu bé bỏng Tí Hon

Cậu bé bỏng Tí Honlà giữa những truyện cổ Grimm rất phổ biến ở các nước phương Tây, kể về những cuộc cảm giác thú vị của chú bé bỏng Tí Hon thông minh.


*
" class="wp-image-523" srcset="https://nhanluchungvuong.edu.vn/truyen-cau-be-ti-hon/imager_1_13972_700.jpg 1024w, http://nhanluchungvuong.edu.vn/wp-content/uploads/2021/05/chu-be-ti-hon-300x209.png 300w, http://nhanluchungvuong.edu.vn/wp-content/uploads/2021/05/chu-be-ti-hon-768x536.png 768w, http://nhanluchungvuong.edu.vn/wp-content/uploads/2021/05/chu-be-ti-hon.png 1222w" sizes="(max-width: 1024px) 100vw, 1024px" />Cậu bé xíu tí hon

Xưa tất cả một bác nông dân nghèo. Buổi tối bác bỏ thường ngồi bên nhà bếp lửa, nói với chưng gái đã xe chỉ:

– Vợ chồng mình hi hữu hoi<1>thật là buồn. đơn vị mình tẻ ngắt, còn các nhà trơn giềng<2>thì thật mừng cuống nhộn nhịp.


Bác gái thở lâu năm đáp:

– giá bán được đứa con dù nhỏ nhắn bằng ngón tay cái, tôi cũng thỏa lòng, có thể vợ ông xã mình cũng biến thành yêu quý nó lắm nhỉ.

Được không nhiều lâu, người vk thụ thai<3>và bảy tháng sau khi sinh sản được một thằng nhỏ nhắn đầy đầy đủ mặt mũi, chân tay, tuy thế chỉ vừa bằng ngón tay cái.

Xem thêm: Oh yeon seo: bạn gái cũ kim bum và bạn gái, nhan sắc quyến rũ của bạn gái kim bum

Hai vợ ông chồng nói:

– Thật đúng như lời cầu nguyện<4>. Vợ chồng mình sẽ yêu thích nó lắm nhỉ.

Vì cậu bé xíu chỉ nhỏ dại bằng ngón tay cái phải họ khắc tên là Tí Hon. Tuy nhị vợ ck cho con ẩm thực ăn uống đầy đủ, bé vẫn không nhỉnh lên chút nào cả, cứ nguyên như thời gian đẻ ra. Được mẫu mặt mũi sáng sủa, có vẻ thông minh. Chẳng bao thọ cậu nhỏ bé đã khôn ngoan, khéo léo, làm cái gi cũng được.

Một hôm, người cha sửa soạn vào rừng đốn củi, mồm lẩm bẩm: “Giá ta có fan đánh xe<5>hộ gồm thích không.”

Cậu nhỏ xíu Tí Honbèn thưa rằng:

– tía ạ, bé đánh xe pháo được, tía cứ tin nghỉ ngơi con, núm nào xe pháo cũng cho tới rừng đúng lúc.

Bố cười, nói:

– bé đánh xe nỗ lực nào được! Con bé nhỏ quá, không núm nổi cương cứng đâu.

– ko sao, ba ạ. Nếu chị em con thắng ngựa cho con, con sẽ ngồi vào tai nó. Nhỏ thét một giờ là cố định nó nên đi.

Bố nói:

– Được, nhằm thử xem.

Mẹ thắng chiến mã và để chú bé bỏng Tí Hon vào tai ngựa. Chú thét: “Tắc tắc!” cho ngựa chiến chạy. Nuốm là con ngữa chạy, như có fan đánh xe pháo thật, và xe cứ đúng đường chạy vào rừng.

Khi xe cộ rẽ tại 1 chỗ ngoặt, tí xíu thét: “Tắc!” thì có hai bạn lạ mặt chạy đến. Một tín đồ nói:

– Trời ơi, ko thấy bạn đánh xe nhưng mà xe cứ đi, lại nghe thấy tiếng tín đồ đánh xe. Rất dị nhỉ!

Người cơ nói:

– Ừ, cũng lạ thật. Ta thử theo xem xe cộ ở chỗ nào nào.

Xe chạy trực tiếp một mạch vào rừng rồi dừng lại đúng chỗ bao gồm củi đã đẵn. Cậu nhỏ bé Tí Hon thấy bố liền gọi:

– bố ơi, cha thấy chưa, nhỏ đã đưa xe mang lại đây, tía cho bé xuống đi.

Bố chạy đến, tay trái chũm cương ngựa, tay đề xuất nhấc con ra khỏi tai ngựa, rồi đặt con xuống. Bé vui vẻ ngồi lên một cọng rơm.

Trông thấy Tí Hon, hai người lạ mặt sửng sốt không nói yêu cầu lời. Một bạn kéo các bạn ra một khu vực bảo:

– Này, ví như ta rước thằng trẻ ranh này đi trò<6>ở tỉnh khổng lồ thì phân phát tài<7>đấy. Ta cài nó đi.

Hai tín đồ liền cho bảo chưng nông dân:

– Ông bán cho chúng tôi thằng bé bỏng này, công ty chúng tôi sẽ chăm sóc nó cẩn thận.

Người cha đáp:

– Không, nó là khúc ruột cắt đôi của tôi. Bội bạc vàng trên cả trần gian này đối với tôi cũng không bằng được.

Nghe thấy hai tín đồ hỏi mua, Chú bé bỏng Tí Hon níu quần áo bố trèo lên vai, nói thầm:

– tía ơi, cha cứ phân phối con đi, cố nào rồi con cũng về lại về bên được.

Nghe nhỏ nói vậy, người tía thấy cũng im lòng, liền buôn bán Tí Hon rước một món tiền thiệt to.

Hai tín đồ kia hỏi Tí Hon:

– Cậu ước ao ngồi đâu?

– cực nhọc gì đâu, cứ để con cháu lên vành mũ, cháu sẽ đi tải lại bên trên ấy xem phong cảnh, cháu không xẻ đâu mà ngại.

Một người đặt nó lên vành mũ.

Sau khi bé đã chào cha mẹ, họ đem cậu đi, đi mãi. Đến xâm xẩm tối, nhỏ tuổi nói:

– Cho cháu xuống đất một lát với, cháu buộc phải lắm.

Người có nó trên nón nói:

– Cứ vấn đề ở bên trên ấy, không tồn tại gì phiền đến chưng đâu. Chim thỉnh phảng phất ỉa trên ấy đấy mà!

Cậu bé Ti Hon nói:

– không mà, con cháu cũng biết cư xử ráng nào cho phải. Bác cho cháu xuống mau đi.

Người ấy chứa mũ, nhấc gầy xuống ruộng ngay sát vệ đường. Cậu nhỏ nhắn nhanh chân lẩn ngay lập tức vào trong số những cục đất, rúc vào một chiếc hang chuột. Rồi lên tiếng chế hai fan kia:

– Thôi xin chào hai bác, hai bác về cùng nhau nhé.

Hai bạn lấy gậy chọc vào hang con chuột để bắt cậu nhỏ xíu lại, nhưng lại không được, vì bé bỏng bò vào sâu quá.

Trời khu đất đã về tối hẳn, hai người bực mình, đành đề nghị bỏ về tay không.

Khi họ đã từng đi rồi, bé bỏng chui ở hang ra. Cậu bé bỏng nghĩ bụng: “Đêm về tối mà cứ chuệnh choạng quanh đó đồng thì nguy, vỡ đầu gẫy cẳng như chơi.” May sao nhỏ xíu vấp phải một chiếc vỏ sên. Cậu chui vào và nói:

– Lạy chúa! Đêm ni con có chỗ ngủ yên.

Vừa chợp mắt, thì nó nghe thấy tất cả tiếng hai fan đi qua. Một tín đồ nói:

– Làm rứa nào mà trộm cắp được vàng bạc tình của lão phụ thân xứ<8>giàu xụ nhỉ?

Chú nhỏ nhắn Tí Hon nói xen vào:

– Để cháu bày mưu cho.

Một thương hiệu trộm tá hỏa nói:

– cái gì thế ? Tao vừa nghe thấy tiếng bạn nói.

Chúng đứng lại, lắng tai nghe. Bé nhỏ lại nói:

– các bác cứ đem con cháu đi theo, cháu sẽ giúp cho.

– tuy thế mày ở chỗ nào cơ?

– những bác cứ tra cứu ở dưới đất, ở đâu có tiếng nói ấy.

Bọn trộm search mãi new thấy Tí Hon. Chúng nhấc cậu lên với hỏi:

– ngươi liệu giúp chúng tao được việc gì hở thằng nhãi?

– cháu sẽ luồn qua chấn tuy nhiên cửa sổ nhà thân phụ xứ. Những bác hy vọng lấy gì cháu chuyển ra cho chứ sao.

– Được. Để coi tài ngươi ra sao.

Khi kẻ trộm cho nhà cha xứ. Chú bé Tí Hon đưa vào buồng, rồi thản nhiên hỏi rõ to:

– các bác vẫn muốn khoắng<9>sạch phòng này không?

Bọn trộm thấp thỏm bảo nó:

– Nói khẽ chứ, bạn ta thức dậy bây giờ!

Nhưng bé dại tảng lờ như không nghe thấy, lại hỏi to:

– các bác hy vọng lấy gì? Khoắng không bẩn nhé?

Bà cầm cố làm nhà bếp ngủ nghỉ ngơi buồng bên cạnh nghe thấy, ngồi nhổm dậy, lắng tai nghe. Lũ kẻ trộm tá hỏa toan lẩn ra tuy thế lại trấn tĩnh<10>, cho rằng cậu nhỏ bé Tí Hon trêu mình thôi. Chúng quay trở lại khẽ bảo:

– Thôi nào, đừng nghịch nữa. Bao gồm gì thì đưa ra đi nào!

Tí Hon lại kêu thiệt to:

– con cháu chuyển tất cả nhé, giơ tay ra nhưng mà đón lấy.

Lần này bà già nghe thấy rõ mồn một, cách xuống nệm lò dò ra cửa. Kẻ trộm gấp chạy cung cấp sống phân phối chết<11>như gồm ma đuổi. Bà già không thấy gì, đi thắp nến. Khi bà trở lại, tí xíu đã trốn vào đụn cỏ. Bà lục soát phần lớn chỗ không thấy gì, tưởng mình mê ngủ, lại lên chóng nằm.

Cậu nhỏ xíu Tí Hon nằm teo tròn vào đám cỏ khô, định ngủ cho sáng mai rồi về nhà. Cơ mà định thế đó lại hóa ra gắng khác. Chà, làm việc đời thiệt lắm gian nan!<12>

Trời bắt đầu tảng sáng, bà già đang dậy mang đến súc thứ ăn. đầu tiên bà vào kho, mang một ôm cỏ, đúng tức thì chỗ bé nhỏ ngủ. Nhỏ tuổi ngủ say quá, bắt buộc mãi đến khi đã vào mõm bò rồi bắt đầu thức giấc. Cậu bé hốt hoảng kêu lên:

– Trời ơi, tôi sẽ ở trong cối bác nện dạ rồi.

Nhưng sau bé xíu biết ngay lập tức là sẽ vào mõm trườn rồi. Cậu bé nhỏ cố trách cho khỏi bị nghiến, thì bị nuốt trôi vào dạ dày. Cậu nghĩ bụng: “Gian nhà này không có cửa sổ, chẳng thấy phương diện trời đèn đóm gì cả”. Ở đây nó thấy tức giận lắm, khổ độc nhất vô nhị là cỏ cứ tuôn mãi vào, chỗ ở càng ngày càng thêm chật hẹp. Bé dại sợ quá, kêu to:

– Đừng trườn cỏ tươi vào nữa! Đừng tuồi cỏ tươi vào nữa!

Lúc đó, bà già đang chũm sữa bò, không trông thấy và lại nghe thấy tiếng nói của một dân tộc y như tối hôm trước . Bà hại quá, vẫn ngồi ghế, ngã lăn ra tiến công đổ không còn sữa.

Bà cấp đi tìm thân phụ xứ, mách:

– quỷ quái lạ, trườn nhà biết nói, phụ vương ạ.

Cha xứ hỏi:

– Bà nói vật gì thế?!

Rồi thân phụ xuống chuồng bò xem thật hư<13>thế nào. Thân phụ mới cách vào, đã nghe giờ chú nhỏ nhắn Tí Hon kêu to:

– Đừng tuồi cỏ tươi vào nữa! Đừng nhoài cỏ tươi vào nữa!

Cha xứ cũng đâm hoảng, đến là bò bị quỷ ám. Cha sai thịt bò. Bạn ta có tác dụng thịt bò xong, quẳng ra gò phân cái dạ dày tất cả chứa Tí Hon.

Cậu nhỏ bé loay hoay mãi bắt đầu thò được dòng đầu ra, lại chạm chán ngay sự chẳng lành: một bé chó sói đói bụng qua đấy, nuốt trộng cả dạ dày tất cả lẫn Tí Hon. Nhưng lại lần này, cậu nhỏ xíu bình tĩnh hơn, nghĩ về bụng: “Có lẽ sói này bảo được.” Rồi từ vào bụng sói, nhỏ nhắn nói to:

– Cậu sói ơi, tôi mong mỏi mách cậu một miếng tiêu hóa tuyệt ngon.

Sói hỏi:

– Ở đâu thế?

Tí Hon bảo mang lại sói biết nhà bố mình ở chỗ nào và nói:

– Cậu cứ chui qua cổng vào phòng bếp thì cậu đang tha hồn bát bánh ngọt, mỡ, xúc xích, đủ thứ.

Sói không đợi cậu bé nhỏ Tí Hon buộc phải nói hai lần. Đêm đến, sói cấp chui qua cổng vào bếp chén thả cửa<14>. Sói nạp năng lượng no phình bụng rồi, muốn ra không được, vày qua mặt đường cũ không lọt nữa. Nhỏ dại đã tính trước cho nước đó. Gắng là trong bụng sói, cậu bé nhỏ kêu la inh ỏi lên. Sói nói

– Mày tất cả im đi không bạn ta tỉnh dậy bây giờ.

Tí Hon đáp:

– Úi chà, cậu đã chén bát thích rồi, tôi cũng phải tiêu khiển<15>chứ.

Nói xong cậu nhỏ xíu lại hét ầm lên.

Bố người mẹ nó nghe tiếng, thức dậy, chạy xuống phòng bếp ngó qua kẽ vách thì thấy sói. Ông chạy đi đem rìu, bà mang hái.

Lúc vào, ông xã bảo vợ:

– Bà thua cuộc tôi, nếu tôi choảng một chiếc mà nó chưa chết ngay, thi bà đâm vào bụng nó nhé.

Chú bé nhỏ Tí Hon nghe giờ bố, reo lên:

– ba ơi, bé ở trong bụng sói đấy!

Bố mừng quýnh, nói:

– Lạy chúa! Đứa con vàng con bội bạc của tôi đã lại về đây rồi.

Rồi chưng bảo vk vứt hái đi, để bé khỏi bị thương. Ðoạn<16>ông giơ rìu lên, giáng xuống sói cho chết, rồi lôi cậu bé Tí Hon ra. Chưng nói:

– Ở nhà phụ huynh lo cho con quá, con ạ.

– Thưa bố, bé đã đi đây đó nhiều, may mà bấy giờ con lại được thở không khí trong lành.

– Thế nhỏ đã đi phần đông đâu?

– ba ạ, nhỏ đã làm việc trong hang chuột, trong dạ dày bò, trong bụng chó sói. Hiện giờ con muốn ở trong nhà với bố mẹ.

Bố chị em ôm nhỏ hôn mà rằng:

– từ nay, mặc dù được bao nhiêu tiền, cha mẹ cũng chẳng cung cấp con nữa đâu.

Rồi phụ huynh cho Tí Hon ẩm thực ăn uống và may xống áo mới mang lại cậu bé, vì xống áo cũ đi nhiều rách nát hết.