*

*

*

Bàn luận

Nhân phim đam mỹ bị cấm, nghĩ về về tình tri kỷ

Chỉ nhân vật mới có tri kỷ, không tồn tại tình chúng ta giữa kẻ cướp.

Bạn đang xem: Lâm đại ngọc chôn hoa


*

Văn và Chữ

Đại Ngọc cùng mệnh Mộc: sinh sống như cây với chết tương tự như cây 06. 12. 17 - 10:04 pm
Anh Nguyễn

Theo triết học Trung Hoa, ngũ hành là năm yếu tố cơ bản tạo bắt buộc vạn thiết bị trong vũ trụ: kim, mộc, thủy, hỏa, thổ. Thuyết ngũ hành diễn giải mối quan hệ và sự cải tiến và phát triển của nhỏ người, trời đất, cỏ cây, sự vật,… dựa vào hai nguyên lý chính là tương sinh, tương khắc. Ở bài này, họ sẽ cùng mày mò về các nhân vật thiết yếu của hồng lâu Mộng cùng vị trí của họ theo ngũ hành.


*

Đỏ: Hỏa. Trắng: Kim. Đen: Thủy. Xanh: Mộc. Vàng: Thổ


Nhân thứ nữ đặc biệt quan trọng nhất của Hồng thọ Mộng là Lâm Đại Ngọc, thuộc mạng Mộc. Ngay cái brand name đã mô tả sinh mệnh: họ Lâm của phái nữ nghĩa là khu vực rừng, cơ mà rừng đó là cây, là gỗ. Tiền kiếp của Đại Ngọc là cây Giáng Châu tiên thảo sinh hoạt Tây Phương, vì chưng được Thần Anh mưa móc mà phệ lên. Sinh nhật nữ giới rơi vào thời điểm tháng Hai âm lịch – mùa xuân cây xanh đâm chồi, cũng là ứng với giai đoạn “thủy sinh mộc” vào năm. Khi mới xuất hiện, dáng vóc Đại Ngọc cũng phảng phất vẻ yêu kiều của hoa cỏ: “Vẻ thư nhàn, hoa rọi khía cạnh hồ. Dáng đi đứng, liễu nghiêng trước gió.”


*

Lâm Đại Ngọc


Chưa hết, chỗ Đại Ngọc sinh hoạt là Tiêu Tương quán, một chốn không bến bờ những cây trúc vằn đốm tím như các hạt nước mắt nhỏ tuổi vào. Trúc ở Tiêu Tương quán gồm hàm chứa bố ý nghĩa.

Thứ nhất, nó củng gắng thêm vị trí mệnh Mộc của Đại Ngọc.

Thứ hai, câu chuyện về hai bà Nga Hoàng, nữ giới Anh khóc vua Thuấn bảy ngày bảy đêm bên bờ sông Thương rồi quyên sinh theo ông chồng gợi lên sắc đẹp thái chung tình, thiết tha của Đại Ngọc. Một số loại trúc quý này được call là Tương phi trúc (湘妃竹) mà biệt hiệu của Đại Ngọc lại là Tiêu Tương phi tử, càng nhấn mạnh vấn đề rõ hơn mối tương quan giữa Đại Ngọc và thần thoại cổ xưa kia.


*

Trúc Tương phi


Thứ ba, căn vườn trúc của Đại Ngọc được người sáng tác mô phỏng theo chỗ ở của Trúc lâm thất hiền. Đó là bảy bạn tài đời Tấn bao gồm Nguyễn Tịch, Kê Khang,.. Chán công danh để lên trên rừng trúc ở, uống rượu dìm thơ, tiêu dao tháng ngày. Đại Ngọc ưa tĩnh mịch, lánh xa sự đời, ghét công danh, trọn vẹn giống cùng với triết lý sinh sống của Trúc lâm thất hiền.


*

Trúc lâm thất hiền


Trong Tiêu Tương quán không chỉ là có trúc mà còn tồn tại lê với chuối. Hoa lê là thiết bị hoa diễm lệ dẫu vậy cũng yếu đuối bậc nhất. Hình hình ảnh hoa lê đẫm nước mưa vẫn được bất tử hóa vào văn học tập nhờ thành tích Trường Hận Ca của Bạch Cư Dị: “Ngọc dung tĩnh mịch lệ lan can. Lê hoa nhất bỏ ra xuân đới vũ” (Lệ dàn phương diện ngọc lưa thưa. Cành lê hoa trĩu giọt mưa xuân đằm. – Tản Đà dịch). Hoa lê là hình tượng của người đẹp sầu bi, Đại Ngọc lại rút được thẻ hoa “sương gió bi quan tênh,” thật chẳng thể hợp hơn. Chuối (ba tiêu) là loài cây kín đáo, thanh đạm. Cây chuối ám chỉ phần lớn tâm sự giấu bí mật của thiếu nữ, do lá chuối xanh ngọc cuốn lại như phong thư. Có thể tham khảo bài bác thơ Vị triển tía tiêu (Cây chuối non) của chi phí Hử: “Nhất giam thư tráp tàng hà sự. Hội bị đông phong ám sách khan” (Như phong thư có ẩn tàng. Gió đông lần mở đàng hoàng đến xem).

Có thể nói ba loài thực đồ dùng trúc, lê, chuối đã góp thêm phần vẽ lên nhì bức tranh: bức tranh cảnh sắc hữu tình chỗ Đại Ngọc sinh hoạt và tranh ảnh lãng mạn của vai trung phong hồn nàng.


*

Đại Ngọc u buồn


Bởi Đại Ngọc là mạng Mộc nên cô gái có sự thấu cảm thâm thúy với hoa cỏ, thậm chí còn đồng nhất bạn dạng thân cùng với chúng. Ai rất có thể quên được hình hình ảnh Đại Ngọc chôn hoa, khóc hoa, làm bài bác thơ Táng hoa từ? xong bài thơ là nhị câu: “Hồng nhan thấm thoắt xuân qua. Hoa tàn tín đồ vắng ai mà biết ai!” lúc giận bi thảm Bảo Ngọc ngơi nghỉ chương 28, thiếu phụ ví bản thân với “cỏ rác,” không đủ can đảm so cùng “vàng ngọc” của ai kia. Nhìn hoa lan, thiếu phụ lại nghĩ vẩn vơ: “Cỏ cây sẽ lúc ngày xuân hoa tươi lá tốt, nghĩ mình tuổi trẻ nhưng mà đã giống hệt như vóc nhân tình liễu tía thu, nếu như được như nguyện hoặc giả từ từ tươi tốt, nếu không thì chẳng không giống gì hoa liễu thời điểm xuân tàn, chịu đựng sao nổi mưa dồn gió dập.” vì sao bệnh tật của chị em được chẩn đoán là do: “Mộc khí không tiết ra được, thế nào thì cũng lấn tỳ thổ, vì thế mà ăn uống không biết ngon, thậm chí còn thắng cái không thể thắng; phế truất kim nhất thiết bị thương.” Những ví như vậy xuất hiện không ít lần trong Hồng lâu Mộng.

Về quan hệ giới tính tương sinh, Thủy sinh Mộc nhưng mà Mộc sinh Hỏa. Về Thủy, có thể khẳng định rằng vào Hồng lâu Mộng, Thủy đó là hiện thân đến tính thiếu phụ mềm mại, vơi dàng, vào sạch. Lại đề nghị nhắc lại câu nói nổi tiếng của Bảo Ngọc: “Xương thịt phụ nữ là nước kết thành….” Thủy sinh Mộc buộc phải sinh mệnh của Đại Ngọc lắp bó chặt chẽ với nước. Ở tiền kiếp, cây hoa Giáng Châu nằm cạnh bờ Tam Sinh Thạch của sông Linh Hà làm việc Tây Phương. Thiếu nữ lớn lên nhờ vào được Thần Anh cần sử dụng nước cam lộ tinh túy chuyên bón, đến khi tu luyện thành tiên lại hấp thụ nước bể tiệm sầu (nước nhằm tưới sự buồn), bởi thế mà cô gái vừa tài nhan sắc vừa sầu bi ko tả xiết. Mục đích xuống nai lưng của Đại Ngọc cũng đó là để trả món nợ siêng bón: “Chàng ra ơn mưa móc nhưng ta không tồn tại nước để trả lại. đại trượng phu đã xuống trần có tác dụng người, ta cũng buộc phải đi theo. Ta lấy khô hết nước mắt của đời ta để trả lại chàng, như thế mới trang trải xong!” Cây thiêng Giáng Châu tiên thảo nở hoa đỏ như máu, thanh nữ lại tái sinh để đền nợ nước mắt, bởi vậy cuộc đời chị em luôn nối liền với huyết và lệ.


*

Đại Ngọc – Bảo Ngọc


Khi tái sinh làm việc kiếp này, Đại Ngọc đầu thai làm bé của Lâm Như Hải vùng Dương Châu nhiều sông nước, chữ Hải trong tên ông cũng tức là biển cả. Người vợ tới Giả lấp trên một mẫu thuyền xuôi dọc loại sông, và trở về quê (khi sẽ chết) cũng bằng đường thủy, có thể nói rằng là Đại Ngọc mang lại và đi như cánh hoa trôi theo loại nước. Loài hoa ứng với nàng chính là thủy vinh quang (hoa sen) mềm mại, khiến hình dung của fan đọc về Đại Ngọc chằng khác gì một chị em thủy thần. Trong bài xích “Hai quả đât trong lầu hồng Mộng”, ông Du Bình Bá đã nhận xét về cảnh Đại Ngọc chôn hoa như sau: “Hình tượng nước trong vườn cửa Đại Quan sau thời điểm chảy mang lại Di Hồng Viện lại theo tường trôi ra ứng hợp với ý của Đại Ngọc ngỏ thuộc Bảo Ngọc lúc chôn hoa – nước trong vườn cửa là sạch, chỉ là lúc đã rã ra là lại lây truyền ô uế của nhà người.” Sự nhạy cảm của Đại Ngọc với nước là cần yếu chối cãi. Có thể nói Đại Ngọc là cô gái có nữ tính tinh khiết và xinh xắn nhất vào Hồng lâu Mộng, điều đó được trình bày qua sự link mật thiết của thiếu nữ và các biểu tượng nước trong truyện.


*

Đại Ngọc đi chôn hoa


Về Mộc sinh Hỏa, bông hoa cỏ cây đến khi tuyệt mệnh thì cháy thành tro. Những bài xích thơ của Đại Ngọc dần chuyển qua làn đường khác từ hoa tươi cỏ thắm mang lại tro tàn, khói bay khi thiếu phụ sắp lìa đời. Bên cạnh ra, khi làm thơ dựa theo Nam Hoa kinh, Bảo Ngọc vẫn viết: “.

Xem thêm: Mạc Hồng Quân Nói Về Sân An Giang: "Đó Là Nơi Vực Dậy Sự Nghiệp Của Tôi"

.. Cần sử dụng tàn tro bao phủ khiếu tối ưu của Đại Ngọc”. Ngay làm việc chương sau, Đại Ngọc lại làm bài thơ đố đèn với đều câu:

Áo chầu đầy khói nhằm ai mang?Đàn đấy, chăn đây, luống bẽ bàng,Chú bộ đội sớm không đề nghị đếm thẻ,Chị hầu tối cũng biếng thêm hương,Vùi đầu trải biết bao hôm sớm,Đốt ruột không nài mấy tuyết sương,Thấm thoát bóng xuân đà xứng đáng tiếc,Kể gì thay đổi cuộc tang thương.

Đây chính là cái đèn canh hương, một lắp thêm “đồng hồ” sơ khai tiến công dấu bằng phương pháp đốt các loại hương trầm. Bài xích thơ thất ngôn cùng với những đưa ra tiết ai oán khiến Giả bao gồm lo rằng Đại Ngọc sẽ chưa phải là tín đồ được hưởng phúc về sau. Trước khi trút khá thở cuối cùng, Đại Ngọc sai bảo đốt lò than nhằm thiêu hủy hết đa số di vật của tình yêu: tập thơ, khăn tay. “Can hỏa bốc lên” khiến đôi má thiếu phụ ửng đỏ. Ngay tức khắc ngay sau đó, Đại Ngọc qua đời. định mệnh của Đại Ngọc y như loài thảo mộc: ra đời vào mùa xuân, rực rỡ tỏa nắng về mùa hạ, tàn héo vào mùa thu. Quy trình này hoàn toàn ăn khớp cùng với vòng đời của mệnh Mộc.


*

Đại Ngọc thổ huyết


Về quan hệ giới tính Tương khắc, Kim tự khắc Mộc, Mộc tự khắc Thổ. Bảo Thoa nằm trong mệnh Kim, Bảo Ngọc thuộc mệnh Thổ. Bảo Thoa cùng Đại Ngọc vì thế mãi “bằng mặt mà chẳng bằng lòng,” còn Đại Ngọc cũng gây đến Bảo Ngọc vô số nỗi khổ nặng nề nói thành lời!

*

(Bài sau: Bảo Thoa cùng mệnh Kim)

*

Về lầu hồng Mộng:

- Đọc lầu hồng Mộng: Tần Khả Khanh – kẻ lẳng lơ vào mộng

- 5 dẫn chứng về quan hệ “bất chính” của Tần thị

- Hai bà mẹ nhà chúng ta Vưu: càng loạn xị tợn càng đau do tình

- Mượn món cà xào “xa xỉ” nói đến ẩm thực thực-hư

- giả Thám Xuân: nhỏ phượng hoàng sinh vào ổ quạ

- Người đàn bà ghen tuông Hạ Kim Quế

- huyết Bảo Thoa: từ bỏ món thuốc giá chỉ băng đến mối lương duyên giá lẽo

- Đại Ngọc-Tình Văn: mặc dù hai nhưng một

- “Hận Phượng Thư, mắng Phượng Thư, ko thấy Phượng Thư lại nhớ Phượng Thư”

- trả Chính: vết chân bên trên tuyết của tình phụ tử

- Gửi bác Phúc Bồ: về Xuân Cung Đồ và loại “hư” trong bình khang Mộng

- Diệu Ngọc: miễn cưỡng diệt dục, sư chả nên sư, tục chưa hẳn tục

- Đại Ngọc vs Bảo Thoa: viên ngọc black vs cái thoa vàng, ai rộng ai kém?

- mang Bảo Ngọc: “một nửa lũ ông là lũ bà”, lại là “nửa dôi”

- Tàn xuân bàn chuyện Nguyên Xuân

- Giả mẫu (phần 1): trước tiên là chuyện nhiều sang

- Giả chủng loại (phần 2): đứa trẻ mặc kệ và thiên vị

- Giả mẫu (phần 3): may còn được tín đồ viết về cuối rủ lòng thương

- giả Nghênh Xuân (phần 1): rúc nguồn vào sách, bịt đôi mắt bưng tai

- giả Nghênh Xuân (phần 2): nhân hậu quá cực nhọc mà gặp lành

- Lý trả của bình khang Mộng (phần 1): đè nén sinh sống đời vờ nhạt nhẽo

- Lý trả của hồng lâu Mộng (phần 2): giờ đồng hồ hão đành vui phúc về già

- Về đưa Thụy của bình khang Mộng (phần 1): sự thúc đẩy của phần con

- Về đưa Thụy của bình khang Mộng (phần 2): tấm gương mê gái tất cả chết cũng (nên) soi

- Về đưa Thụy của lầu hồng Mộng (phần 3): bài học cảnh giác về “si”, về “sắc” cho… Bảo Ngọc

- lầu hồng Mộng: thảm kịch của bọn ông thấy bản thân đầu thai thành bọn bà

- ngày tiết Bảo sứt (phần 1): “lãnh mỹ nhân” giấu kín đáo trái tim nóng

- ngày tiết Bảo thoa (phần 2): vào nóng, xung quanh lạnh, chiến thắng cả Lãnh hương Hoàn

- máu Bảo sứt (phần 3): con sâu chủ động chui vào với hoa

- Đại Ngọc cùng mệnh Mộc: sinh sống như cây với chết cũng giống như cây

- Bảo Thoa với mệnh Kim: hoa mai ấm trong tuyết lạnh

- Phượng Thư cùng mệnh Hỏa (phần 1): Nội vụ nhì tay hai dao

- Phượng Thư và mệnh Hỏa (phần 2): huyết đỏ của nam giới tính

Hiền như đất, gieo rắc yêu và khổ" style="color: #800000;">- Bảo Ngọc và mệnh Thổ (phần 1): hiền đức như đất, gieo rắc yêu với khổ

Là gương phải không thể thuộc người" style="color: #800000;">- Bảo Ngọc với mệnh Thổ (phần 2): Là gương đề nghị không thể cùng người

- Về những chiếc tên trong bình khang Mộng (phần 1)

- ngôi nhà “dâm tình và chết chóc”: Phần 1 – Từ tranh ảnh trên tường

- hộ gia đình “dâm tình và bị tiêu diệt chóc”: Phần 2 – tự mâm xoàn tới quả dưa

Phần 3 – Từ nệm báu cho tới màn châu" style="color: #800000;">- căn phòng “dâm tình và bị tiêu diệt chóc” Phần 3 – Từ giường báu cho tới màn châu


Bích Ngân: phía trên là bạn dạng tiếng Anh:"but a growing awareness that all the girls’ verses contained images of grief & loss was by now so much affecting him that he felt quite unable khổng lồ go on. ‘Enough is enough!’ he thought. ‘What can it be that makes these innocent young creatures all produce language that is so tragic & inauspicious? It is almost as if they were all destined khổng lồ be unfortunate & short-lived and were unconsciously foretelling their destiny.’Từ "all" được nhấn mạnh 3 lần cho biết nỗi lo ngại của Giả chính là ứng vào toàn bộ những cô nàng trong buổi đố đèn. Còn bài bác này viết về Đại Ngọc buộc phải mình chỉ nói tới Đại Ngọc thôi chúng ta ạ.
Ngôn ngữ: Chữ HánThể thơ: Thất ngôn cổ phong
Thời kỳ: Thanh3 bài trả lời: 1 bạn dạng dịch, 2 thảo luận27 bạn thích: Vanachi, demmuadong, Ra
Cửa
Thấy
Cỏ
Non, novembe7rain, motminh_611, Khanh Thy, Thuc_Doan, jackiechou, Gerrard Sy, binhhotbit, kieubinh, Dark Angel, 阿霙, Nguyễn Tường Vi, Xuan Hung Le, Mononoke Hime, snowdrop_416, Tenn, Linh Linh, Anima Mia, 小希, Lliz, Chau Anh, Beret, Đỗ Phạm Nguyên Khôi, Thiên Hải Phong Lan, Lucifer
Red
Từ khoá: mùa xuân (274) hoa đào (52) hoa rụng (36)
- Cảm xuân (Bạch Ngọc Thiềm)- Đại Lâm từ đào hoa (Bạch Cư Dị)- Cho ngày xuân không phai (Bình Nguyên Trang)- Hoài cổ (Phạm Đình Hổ)- Lạc hoa (Hách Kinh)
*

葬花詞

花謝花飛飛滿天,紅消香斷有誰憐?遊絲軟系飄春榭,落絮輕粘扑繡帘。閨中女兒惜春暮,愁緒滿懷無著處,手把花鋤出繡帘,忍踏落花來復去?柳絲榆莢自芳菲,哪管桃飄與李飛,桃李明年能再發,明年閨中知有誰?三月香巢初壘成,梁間燕子太無情,明年花發雖可啄,卻不道人去梁空巢已傾。一年三百六十日,風刀霜劍嚴相逼,明媚鮮妍能几時,一朝漂泊難尋覓。花開易見落難尋,階前愁煞葬花人,獨把花鋤偷洒淚,洒上空枝見血痕。杜鵑無語正黃昏,荷鋤歸去掩重門,青燈照壁人初睡,冷雨敲窗被未溫。怪儂底事倍傷神?半為憐春半惱春,憐春忽至惱忽去,至又無言去不聞。昨宵亭外悲歌發,知是花魂與鳥魂?花魂鳥魂總難留,鳥自無言花自羞。愿儂此日生雙翼,隨花飛到天盡頭。天盡頭!何處有香丘?未若錦囊收艷骨,一抔淨土掩風流,質本潔來還潔去,不教污淖陷渠溝。爾今死去儂收葬,未卜儂身何日喪?儂今葬花人笑痴,他年葬儂知是誰?試看春殘花漸落,便是紅顏老死時。一朝春盡紅顏老,花落人亡兩不知!

Táng hoa từ

Hoa tạ hoa phi, phi mãn thiên
Hồng tiêu mùi hương đoạn hữu thuỳ liên
Du ti nhuyễn hệ phiêu xuân tạ
Lạc nhứ coi thường triêm phốc tú liêm.Khuê trung thiếu phụ nhi tích xuân mộ
Sầu từ mãn hoài vô say đắm xứ
Thủ mồi nhử hoa sừ xuất tú khuê
Nhẫn sút lạc hoa lai phục khứ.Liễu ti du liền kề tự phương phi
Bất quản ngại đào phiêu dữ lý phi
Đào lý minh niên năng tái phát
Minh niên khuê trung tri hữu thuỳ.Tam nguyệt hương sào dĩ luỹ thành
Lương gian yến tử thái vô tình
Minh niên hoa phát mặc dù khả trác
Khước bất đạo nhân khứ lương không sào dã khuynh!Nhất niên tam bách lục thập nhật
Phong đao sương tìm nghiêm tương bức
Minh mị tiên nghiên năng kỷ thì
Nhất triêu phiêu bội nghĩa nan khoảng mịch.Hoa khai dị kiến lạc nan tầm
Giai tiền muộn liền kề táng hoa nhân
Độc ỷ hoa sừ lệ ám sái
Sái thượng không đưa ra kiến tiết ngân.Đỗ quyên vô ngữ bao gồm hoàng hôn
Hà sừ quy khứ yểm trùng môn
Thanh đăng chiếu bích nhân sơ thuỵ
Lãnh vũ xao tuy nhiên bị vị ôn.Quái nùng để sự bội yêu mến thần
Bán vị liên xuân cung cấp não xuân
Liên xuân hốt chí não hốt khứ
Chí hựu vô ngôn khứ bất văn
Tạc tiêu đình nước ngoài bi ca phát
Tri thị hoa hồn dữ điểu hồn
Hoa hồn điểu hồn tổng nan lưu
Điểu trường đoản cú vô ngôn hoa từ bỏ tu
Nguyện nô hà hiếp hạ sinh song dực
Tuỳ hoa phi đáo thiên tẫn đầu
Thiên tẫn đầu, hà xứ hữu mùi hương khâu?
Vị nhược cẩm nang thu diễm cốt
Nhất bồi tịnh thổ yểm phong lưu
Chất phiên bản khiết lai hoàn khiết khứ
Bất giao ô náo hãm cừ câu.Nhĩ kim tử khứ nùng thu táng
Vị bốc nùng thân hà nhật táng
Nùng kim táng hoa nhân tiếu si
Tha niên táng nùng tri thị thuỳ
Thí khán xuân tàn hoa tiệm lạc
Tiện thị hồng nhan lão tử thì
Nhất triêu xuân tận hồng nhan lão
Hoa lạc nhân vong lưỡng bất tri.


葬花詞Táng hoa từBài hát chôn hoa

花謝花飛飛滿天,Hoa tạ hoa phi, phi mãn thiên

紅消香斷有誰憐?Hồng tiêu mùi hương đoạn hữu thuỳ liên

遊絲軟系飄春榭,Du ti nhuyễn hệ phiêu xuân tạ

落絮輕粘扑繡帘。Lạc nhứ coi thường triêm phốc tú liêm.

閨中女兒惜春暮,Khuê trung nàng nhi tích xuân mộ

愁緒滿懷無著處,Sầu trường đoản cú mãn hoài vô thích xứ

手把花鋤出繡帘,Thủ mồi nhử hoa sừ xuất tú khuê

忍踏落花來復去?Nhẫn đánh đấm lạc hoa lai phục khứ.

柳絲榆莢自芳菲,Liễu ti du cạnh bên tự phương phi

哪管桃飄與李飛,Bất quản lí đào phiêu dữ lý phi

桃李明年能再發,Đào lý minh niên năng tái phát

明年閨中知有誰?Minh niên khuê trung tri hữu thuỳ.

三月香巢初壘成,Tam nguyệt hương sào dĩ luỹ thành

梁間燕子太無情,Lương gian yến tử thái vô tình

明年花發雖可啄,Minh niên hoa phát mặc dù khả trác

卻不道人去梁空巢已傾。Khước bất đạo nhân khứ lương không sào dã khuynh!

一年三百六十日,Nhất niên tam bách lục thập nhật

風刀霜劍嚴相逼,Phong đao sương tìm nghiêm tương bức

明媚鮮妍能几時,Minh mị tiên nghiên năng kỷ thì

一朝漂泊難尋覓。Nhất triêu phiêu bạc tình nan tầm mịch.

花開易見落難尋,Hoa khai dị loài kiến lạc nan tầm

階前愁煞葬花人,Giai chi phí muộn gần cạnh táng hoa nhân

獨把花鋤偷洒淚,Độc ỷ hoa sừ lệ ám sái

洒上空枝見血痕。Sái thượng không đưa ra kiến ngày tiết ngân.

杜鵑無語正黃昏,Đỗ quyên vô ngữ chính hoàng hôn

荷鋤歸去掩重門,Hà sừ quy khứ yểm trùng môn

青燈照壁人初睡,Thanh đăng chiếu bích nhân sơ thuỵ

冷雨敲窗被未溫。Lãnh vũ xao tuy vậy bị vị ôn.

怪儂底事倍傷神?Quái nùng nhằm sự bội yêu mến thần

半為憐春半惱春,Bán vị liên xuân phân phối não xuân

憐春忽至惱忽去,Liên xuân hốt chí não hốt khứ

至又無言去不聞。Chí hựu vô ngôn khứ bất văn

昨宵亭外悲歌發,Tạc tiêu đình ngoại bi ca phát

知是花魂與鳥魂?Tri thị hoa hồn dữ điểu hồn

花魂鳥魂總難留,Hoa hồn điểu hồn tổng nan lưu

鳥自無言花自羞。Điểu tự vô ngôn hoa trường đoản cú tu

愿儂此日生雙翼,Nguyện nô ức hiếp hạ sinh tuy vậy dực

隨花飛到天盡頭。Tuỳ hoa phi đáo thiên tẫn đầu

天盡頭!何處有香丘?Thiên tẫn đầu, hà xứ hữu hương khâu?

未若錦囊收艷骨,Vị nhược cẩm nang thu diễm cốt

一抔淨土掩風流,Nhất bồi tịnh thổ yểm phong lưu

質本潔來還潔去,Chất bản khiết lai hoàn khiết khứ

不教污淖陷渠溝。Bất giao ô náo hãm cừ câu.

爾今死去儂收葬,Nhĩ kim tử khứ nùng thu táng

未卜儂身何日喪?Vị bốc nùng thân hà nhật táng

儂今葬花人笑痴,Nùng kim táng hoa nhân tiếu si

他年葬儂知是誰?Tha niên táng nùng tri thị thuỳ

試看春殘花漸落,Thí khán xuân tàn hoa tiệm lạc

便是紅顏老死時。Tiện thị hồng nhan lão tử thì

一朝春盡紅顏老,Nhất triêu xuân tận hồng nhan lão

花落人亡兩不知!Hoa lạc nhân vong lưỡng bất tri.


*

Hoa bay hoa rụng ngập trời,Hồng phai hương thơm lạt ai tín đồ thương hoa?
Đài xuân tơ rủ la đà,Rèm thêu bông khẽ đập qua bên ngoài.Kìa vào khuê những có người,Tiếc xuân lòng những ngùi ngùi vẩn vơ.Vác mai rảo bước bước ra,Lòng nào nỡ giẫm lên hoa thế này?
Vỏ du tơ liễu rất đẹp thay,Mặc đến đào rụng, lý bay đó mà.Sang năm đào lý trổ hoa,Sang năm buồng gấm biết là còn ai?
Tháng ba tổ đang xây rồi,Trên xà hỏi én quen bạn hay không?
Sang năm hoa lại đâm bông,Biết đâu fan vắng, lầu hồng còn trơ?
Ba trăm sáu chục thoi đưa,Gươm sương dao gió đa số chờ đâu đây.Tốt tươi xuân được mấy ngày,Chốc đà phiêu dạt, bèo mây thêm sầu.Nở rồi lại rụng đi đâu,Người chôn hoa đông đảo rầu rầu đòi cơn.Cầm mai lệ lại ngầm tuôn,Dây trên cành trụi hãy còn máu rơi.Chiều hôm quyên yên tiếng rồi,Vác mai về tạm dừng hoạt động ngoài bi thương tênh.Ngả fan trước ngọn đèn xanh,Ngoài song mưa tạt, bên mình chăn đơn.Mình sao vơ vẩn từng cơn?
Thương xuân chi nữa lại hờn xuân chi?
Thương khi đến, hờn khi đi,Đến lừ lừ đến, đi lỳ lỳ đi.Ngoài sảnh tiếng khóc rầm rì,Chẳng hồn hoa đấy, cũng thì hồn chim.Hồn kia lảng vảng khôn tìm,Chim càng yên ổn lẽ, hoa thêm sượng sùng
Thân này mong mỏi vẫy vùng song cánh,Nơi chân trời liệng lách cánh hoa chơi!Nào đâu là nơi chân trời,Nào đâu là chỗ có đồi chôn hoa?
Sẵn túi gấm đành ta nhặt lấy,Chọn địa điểm cao bịt đậy hương thơm tàn.Thân kia trong sạch muôn vàn,Đừng mang đến rơi xuống tràn ngập bùn nhơ.Giờ hoa rụng bao gồm ta chôn cất,Chôn thân ta chưa chắc chắn bao giờ.Chôn hoa tín đồ bảo ngẩn ngơ,Sau này ta chết, ai là tín đồ chôn?
Ngẫm khi xuân muộn hoa tàn,Cũng là khi khách hồng nhan về già
Hồng nhan ngấm thoắt xuân qua,Hoa tàn fan vắng ai cơ mà biết ai!



Hoa tàn, hoa bay đầy trời, hoa rụng đầy đất, hương thơm sắc đang phai tàn, còn ai là tín đồ thương tiếc. Hoa rụng quanh nhà, hoa rơi mặt rèm, người phụ nữ trong chống khuê nhìn hoa rụng mà tiếc cho ngày xuân chóng tàn, bèn mang tay thương cảm những cánh hoa rơi, đâu nỡ dẫm lên xác hoa.Những cây liễu còn xanh tươi đâu có xem xét gì đến những cánh hoa tàn, phần đông cánh hoa đào hoa lý bay theo gió. Hoa đào hoa lý quý phái năm lại nở, mà lại sang năm, fan ngồi trong phòng khuê sẽ là ai ? máu tháng 3, những tổ ấm của chủng loại chim yến vẫn tàn tạ xiêu lòng vẹo, hết mùa xuân, những nhỏ chim yến kia vẫn về đâu?
Một năm, có bố trăm sáu mươi lăm ngày, nhưng hầu như chỉ toàn là sương cùng gió giống như các ngọn đao lưỡi kiếm hủy diệt loài hoa với cả lòng người, khoảng chừng thời gian ấm áp tươi sáng bỏng được bao lâu.Hoa nở ra, rồi rơi rụng, biết đâu cơ mà tìm.Ngoài thềm, côn trùng sầu đã giết dần chổ chính giữa hồn của người yêu hoa, cố xác hoa mà lại giọt lệ chan hòa .Mùa hè tới, với tiếng đỗ vũ vang lên từ cơ hội hoàng hôn, cùng với những mặt sen nở đầy. Trong đêm vắng, ngọn đèn chiếu bóng fan soi lên vách mà lấy có tác dụng lạ lý do người lại sầu thương.Sầu do thương xuân, vị tiếc xuân. Yêu thương xuân sao cho tới mau thế, tiếc xuân sao đi mau thế. Đến cũng giống như đi, ko thấy một tiếng nói của một dân tộc gì. Hôm qua nghe tiếng hát, tưởng như tiếng nói của một dân tộc của rất nhiều loài hoa. Hoa đã tàn rồi, hồn hoa cũng không ở lại nữa.Ước gì tất cả đôi cánh để thuộc hồn hoa cất cánh tới muôn nẻo trời xa.Nay lấy chôn các cánh hoa tàn nhưng lòng càng thấy xót xa. Chú ý xuân đi hoa rụng, đột nghĩ mang đến lúc tàn tạ của kiếp hồng nhan.Một ngày làm sao đó, mùa xuân của cuộc đời đi qua, sắc về chiều. Hoa rụng, người không còn, ai vẫn thương ai?



Mình siêu thích bài bác này cần mạn phép sửa lại chút thơ mang lại vần hơn từ bài của tập thể nhóm Vũ Bội Hoàng
Táng hoa trường đoản cú - bài bác thơ chôn hoa - Lâm Đại Ngọc - Tào Tuyết đề nghị - team dịch gốc Vũ Bội Hoàng - Billy Nguyen
Hoa bay hoa rụng khắp trời
Hồng phai hương thơm nhạt ai fan thương hoa?
Đài xuân tơ rủ la đà
Rèm thêu bóng khẽ bi đát trông u hoài
Kia đèn khuê những kìa ai?
Khóc xuân lòng những ngậm ngùi vẩn vơ
Cánh hoa mềm dịu tựa tơ
Lòng làm sao lại nỡ làm dơ dáy thế này
Vỏ du tơ liễu đẹp nhất thay
Biết đâu đào rụng lý cất cánh đó mà
Sang năm đào lý trổ hoa
Sang năm phòng gấm biết là còn không?
Tháng 3 tổ én xây xong
Hoa khoe sắc nở, lầu hồng còn vui
Sang năm hoa lại thắm tươi
Biết chăng chim én với những người ở đâu?
Ba trăm sáu chục ngày mau
Kiếm sương Đao gió hồ hết chờ đâu đây
Tốt tươi xuân được mấy ngày
Chốc đà linh cảm bèo mây thêm sầu
Nở rồi lại rụng đi đâu
Người chôn hoa cũng u sầu tiếc thương
Cầm mai lệ lại ngầm tuôn, Dây bên trên cành trụi hãy còn tiết tươi. Chiều hôm quyên yên tiếng rồi, Vác mai về ngừng hoạt động ngoài bi quan tênh. Ngả bạn trước ngọn đèn xanh, Ngoài song mưa tạt, theo người chăn đơn. Mình sao vơ vẩn từng cơn? mến xuân bỏ ra nữa lại hờn xuân chi?
Thương xuân như thể tình si
Trách sao xuân nỡ xong xuôi tình quá mau?
Ngoài sân tiếng khóc từ đâu?
Chẳng bi thiết hoa rũ, cũng sầu hồn chim. Hồn tê lảng vảng khôn tìm, Chim càng yên lẽ, hoa thêm sượng sùng
Thân này muốn vẫy vùng song cánh
Nơi chân trời lạng lách cánh hoa rơi
Nào đâu là nơi chân trời?
Nào đâu là chỗ có đồi chôn hoa?
Sẵn túi gấm ta đành nhặt lấy
Chọn địa điểm cao đậy đậy hương thơm tàn
Thân kia trong trắng muôn vàn
Đừng mang đến rơi xuống chứa chan bùn nhơ
Giờ hoa rụng gồm ta chôn cất
Chôn thân ta không biết bao giờ?
Chôn hoa tín đồ bảo ngẩn ngơ
Sau này ta bị tiêu diệt ai là tín đồ chôn
Ngẫm khi xuân muộn hoa tàn
Cũng là lúc khách hồng nhan về già
Hồng nhan thấm thoát xuân qua
Hoa tàn tín đồ vắng ai mà biết ai
Billy Nguyễn