Sau đại điển phong hậu, tiếng ph&#x

Bạn đang xem: Hậu cung nghi tu truyện

E1;o mừng vang l&#x
EA;n mọi nơi, ca m&#x
FA;a nhạc rộn r&#x
E0;ng khắp chốn ho&#x
E0;ng th&#x
E0;nh. Chỉ c&#x
F3; duy nhất Cam Tuyền Cung l&#x
E0; chỗ vắng người qua lại. Chu Nhu Tắc mặc dù rằng bị giam lỏng, Huyền Lăng vẫn d&#x
E0;nh mang lại n&#x
E0;ng ta đ&#x
E3;i ngộ của bậc Canh y thấp nhất, b&#x
EA;n cạnh chỉ c&#x
F3; nhị cung nữ th&#x
F4; sử hầu hạ. Ng&#x
E0;y h&#x
F4;m nay, nghe thấy tiếng đ&#x
E0;n s&#x
E1;o h&#x
F2;a ca, Chu Nhu Tắc nhất thời k&#x
ED;ch động, hỏi, "Tiếng g&#x
EC; vậy? vào cung đang c&#x
F3; việc mừng sao?" Cung nữ Tiểu H&#x
E0; nghe n&#x
E0;ng ta hỏi th&#x
EC; c&#x
FA;i đầu, tức giận, đ&#x
E1;p một c&#x
E1;ch lơ đ&#x
E3;ng, "Nh&#x
E0;n Qu&#x
FD; phi trở th&#x
E0;nh Ho&#x
E0;ng hậu, trong cung ca m&#x
FA;a để ăn mừng." Chu Nhu Tắc chợt cảm thấy hoa mắt. N&#x
E0;ng ta bắt lấy cổ tay Tiểu H&#x
E0;, h&#x
E9;t lớn, "Sao c&#x
F3; thể như vậy? Ho&#x
E0;ng thượng sao c&#x
F3; thể lập ả l&#x
E0;m Ho&#x
E0;ng hậu? Một nữ nh&#x
E2;n thứ xuất l&#x
E0;m g&#x
EC; c&#x
F3; tư c&#x
E1;ch trở th&#x
E0;nh Ho&#x
E0;ng hậu?" Tiểu H&#x
E0; d&#x
F9;ng sức, đẩy n&#x
E0;ng ta ra, c&#x
E0;ng tức giận hơn lúc thấy cổ tay m&#x
EC;nh bị Chu Nhu Tắc nắm đến mức đỏ cả l&#x
EA;n, "Qu&#x
FD; phi trời sinh ph&#x
FA; qu&#x
FD;, dĩ nhi&#x
EA;n trở th&#x
E0;nh Ho&#x
E0;ng hậu. Sao m&#x
E0; giống như ngươi được? ngay lập tức cả người nh&#x
E0; cũng kh&#x
F4;ng cần ngươi, vội v&#x
E0;ng phủi sạch quan hệ với ngươi!"Chu Nhu Tắc bị bệnh nhiều năm, th&#x
E2;n m&#x
EC;nh gầy yếu. N&#x
E0;ng ta bị Tiểu H&#x
E0; đẩy mạnh một c&#x
E1;i liền ng&#x
E3; ra đất, vừa giận vừa sợ, qu&#x
E1;t l&#x
EA;n, "Ngươi n&#x
F3;i c&#x
E1;i g&#x
EC;?"Tiểu H&#x
E0; khinh thường n&#x
F3;i, "Ngươi nghe kh&#x
F4;ng hiểu tiếng người sao? Ở b&#x
EA;n ngo&#x
E0;i, ai m&#x
E0; kh&#x
F4;ng biết ngươi h&#x
E3;m hại Ho&#x
E0;ng tử v&#x
E0; C&#x
F4;ng ch&#x
FA;a kh&#x
F4;ng th&#x
E0;nh, nh&#x
E0; mẹ đẻ sợ li&#x
EA;n lụy n&#x
EA;n đ&#x
E3; gạch t&#x
EA;n ngươi khỏi tộc phổ? Nếu kh&#x
F4;ng phải v&#x
EC; Ho&#x
E0;ng thượng nể mặt Ho&#x
E0;ng hậu, b&#x
E2;y giờ ngươi đ&#x
E3; phải trả gi&#x
E1; đắt rồi! Nghe n&#x
F3;i mẹ ngươi kh&#x
F4;ng những bị tước bỏ phong hiệu C&#x
E1;o mệnh phu nh&#x
E2;n, m&#x
E0; ngay cả quốc trượng cũng bỏ b&#x
E0; ta. Ngươi c&#x
F2;n muốn g&#x
E2;y sự &#x
E0;? Mắc cười qu&#x
E1; đi mất! Quạ đen m&#x
E0; cầu l&#x
E0;m Phượng ho&#x
E0;ng, đ&#x
FA;ng l&#x
E0; c&#x
E1;i đồ yêu thích t&#x

Xem thêm: Xu Hướng In Áo Teambuilding Mẫu Mới Nhất 2023, Đồng Phục Vải Thể Thao Cao Cấp

E2;m vọng tưởng!"

Chu Nhu Tắc tởm ngạc đến mức ngồi sụp xuống đất, vẻ mặt dại ra. Một hồi l&#x
E2;u sau, n&#x
E0;ng ta h&#x
E9;t l&#x
EA;n một tiếng, tựa như bị mũi d&#x
F9;i đ&#x
E2;m thấu t&#x
E2;m can, "Chu Nghi Tu, ngươi thật nham hiểm!"Buổi lễ phong hậu kết th&#x
FA;c.Trong điện Chi&#x
EA;u Dương, Tiễn Thu dẫn đầu đ&#x
E1;m cung nh&#x
E2;n, lần lượt quỳ xuống, dập đầu trước mặt Chu Nghi Tu, trăm miệng c&#x
F9;ng đồng thanh, "Ch&#x
FA;ng n&#x
F4; tỳ ch&#x
FA;c mừng Ho&#x
E0;ng hậu nương nương. Nương nương vạn ph&#x
FA;c, nương nương thi&#x
EA;n tuế!" Chu Nghi Tu ngồi ngay lập tức ngắn tr&#x
EA;n bảo tọa Ho&#x
E0;ng hậu. Phượng b&#x
E0;o lộng lẫy c&#x
E0;ng l&#x
E0;m tăng th&#x
EA;m vẻ đẹp ung dung, qu&#x
FD; ph&#x
E1;i của n&#x
E0;ng. Tr&#x
EA;n đầu n&#x
E0;ng l&#x
E0; chiếc tr&#x
E2;m phượng ho&#x
E0;ng ngậm hạt ch&#x
E2;u v&#x
E0;ng v&#x
F4; c&#x
F9;ng tinh xảo, mười hai chiếc đu&#x
F4;i của phượng ho&#x
E0;ng được cố định tr&#x
EA;n phần t&#x
F3;c b&#x
FA;i theo kiểu Thi&#x
EA;n Ti&#x
EA;n; phượng ho&#x
E0;ng ngẩng cao đầu, vào miệng ngậm bố chuỗi ngọc đẹp đẽ, cuối mỗi chuỗi đều c&#x
F3; một hạt ch&#x
E2;u to lớn bằng hạt sen. "Tất cả đứng l&#x
EA;n đi." Tiễn Thu nay đ&#x
E3; l&#x
E0; Thượng nghi Ch&#x
ED;nh nhất phẩm, th&#x
E2;n phận cao hơn l&#x
FA;c trước rất nhiều. N&#x
E0;ng ta vui vẻ n&#x
F3;i, "Nương nương cuối c&#x
F9;ng cũng chờ được ng&#x
E0;y m&#x
E2;y mờ trăng s&#x
E1;ng." "C&#x
E1;c ngươi l&#x
E0; người c&#x
F9;ng bản cung đi đến con đường ng&#x
E0;y h&#x
F4;m nay, sau n&#x
E0;y c&#x
E0;ng phải giữ đ&#x
FA;ng khu&#x
F4;n ph&#x
E9;p, kh&#x
F4;ng được để Phượng Nghi cung mất mặt." Chu Nghi Tu nhắc nhở. "Xin tu&#x
E2;n theo sự dạy bảo của Ho&#x
E0;ng hậu nương nương."Chu Nghi Tu giơ tay, ra hiệu mang lại bọn họ đứng dậy. N&#x
E0;ng n&#x
F3;i, "Tốt lắm. H&#x
F4;m nay l&#x
E0; một ng&#x
E0;y vui, Tiễn Thu, mau truyền lời của bản cung, thưởng mang lại mỗi người th&#x
EA;m một th&#x
E1;ng bổng lộc." Một hồi sau, Hội Xu&#x
E2;n tiến v&#x
E0;o, bẩm b&#x
E1;o, "Nương nương, c&#x
E1;c vị cung chủ* đến để b&#x
E1;i kiến."*Phi tần l&#x
E0;m chủ một cung, từ Ch&#x
ED;nh tam phẩm Qu&#x
FD; tần trở l&#x
EA;n."N&#x
F4; t&#x
EC; ch&#x
FA;c mừng Ho&#x
E0;ng hậu nương nương, Ho&#x
E0;ng hậu nương nương vạn ph&#x
FA;c kim an." Chư vị phi tần h&#x
E0;nh lễ với Chu Nghi Tu.Chu Nghi Tu dịu d&#x
E0;ng n&#x
F3;i n&#x
F3;i, "Tất cả đều l&#x
E0; tỷ muội một nh&#x
E0;, kh&#x
F4;ng cần đa lễ. Mau ngồi cả đi."

Palatino Linotype
Bookerly
Minion
Segoe UIRoboto
Roboto Condensed
Patrick Hand
Noticia Text
Times New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
“Nương nương, nương nương...”Nghi Tu nghe giờ đồng hồ Tiễn Thu gọi mình, trong tâm địa chợt sửng sốt, hồi lâu new miệng hỏi, ”Tiễn Thu, là ngươi sao?”“Là nô tì, nương nương, tín đồ thế làm sao rồi?” Tiễn Thu tất cả chút lo ngại nhìn nhà tử, “Nương nương đừng dọa nô tì, nô tì biết tín đồ vì chuyện của thánh thượng với Đại tè thư nhưng đau lòng, nhưng ngàn vạn lần xin người đừng tổn thương thân thể. Tín đồ đang với thai...”Chu Nghi Tu nghe lời an ủi của thị tỳ trung tâm phúc, ngay tức khắc run run, tay sờ lên bụng. Bụng phái nữ tròn cong, suýt nữa đàn bà đã bật khóc. Nhỏ của ta... Lúc này con còn ngơi nghỉ trong bụng ta, con còn sống!Tiễn Thu chưa từng thấy vẻ khía cạnh của chủ tử như thế, đoán là chị em đau lòng khôn xiết, liền lập cập quỳ xuống, “Nương nương, xin bạn vì hoàng tử vào bụng cơ mà bảo trọng thân thể, vạn nhất xảy ra chuyện gì, nô tì có chết đi cũng không thể mặt mũi gặp Tam phu nhân”.Chu Nghi Tu khẽ nhắm mắt, bình ổn lại tinh thần, rồi chìa tay ra với Tiễn Thu. Tiễn Thu ngay thức thì đỡ thiếu nữ đứng dậy, “Ta không sao, ngươi đừng kích động, nhằm kẻ khác nghe thấy, kẻo lại bị chê cười”.“Là nô tì sai, nô tì không dám nữa”. Tiễn Thu lập tức trở về vẻ trầm ổn thường ngày, không lòi ra chút đau thương.
*

Chu Nghi Tu chấp nhận nhìn thiếu nữ ta, mang đến cuối cùng, cũng chỉ tất cả tâm phúc này nguyện ý theo nàng. “Ta đói bụng, ngươi đi đem chút điểm trung tâm cho ta đi”, cô gái cất giọng, âm nhạc mang theo muôn phần nhu hòa nhã nhặn.Tiễn Thu chú ý Nghi Tu gương mặt bình thản, trầm tĩnh không tồn tại nửa điểm đau lòng, cho rằng chủ tử đang nghĩ thông suốt, ngay tức khắc vui vẻ mang theo Hội Xuân ra bên ngoài phục mệnh.Chu Nghi Tu sống lại trong thất. Tấm che sa màu hồng mỏng dính như cánh ve sầu khẽ lay động, trên thêu hoa cùng kim tuyến tuyệt đẹp; hương thơm hương hoa trái lan nhẹ khiến tâm hồn thư thái đôi phần. Phần đông nơi trang nhã nhưng mà không đều đều thế này, người vợ hết thảy hầu hết đã đi qua. Không tưởng được, bạn dạng thân có thể được trùng sinh, làm cho lại cuộc sống một lần nữa.Nàng khẽ vuốt bụng, đứng trước gương. Làn tóc búi sơ, gắn thêm hai trâm ngọc phỉ thúy. Nghi Tu có nét xinh ôn hòa, điềm đạm. Ghi nhớ lại đời trước, cũng vì bản thân nhức lòng chuyện tỷ tỷ cướp đi ngôi vị hoàng hậu, hôn phối với hoàng đế mà khiến cho thân mình cạnh tranh sinh, đứa trẻ ra đời yếu ớt, nhỏ đau liên miên. Đời này, nàng lặng lẽ hạ quyết tâm, tuyệt sẽ không còn giẫm lên vết xe đổ năm xưa, do chuyện không xứng đáng mà khiến con bản thân bị bị bệnh dày vò.“Con à, nương sẽ bảo hộ cho con, sẽ không để nhỏ chịu nửa phần ủy khuất”.Nghi Tu quay lại vẻ bình tâm như trước. Gian ngoài, Tiễn Thu đang bày lên bàn bao món điểm trung tâm ngon lành rất đẹp mắt. Sau đó, bạn nữ ta cảnh giác từng chút đỡ nhà tử ngồi xuống, nhất cử nhất rượu cồn vô thuộc nhẹ nhàng. Nghi Tu bất giác cười cợt thầm, Tiễn Thu new vào cung hai năm, hôm nay sao thực trẻ con đáng yêu, không còn giống chưởng sự cô cô Phượng Nghi cung miệng lưỡi nhan sắc bén kiếp nào.“Tiễn Thu, bên phía ngoài đang đồn đãi chuyện gì thế?” Chu Nghi Tu sau thời điểm ăn một không nhiều bánh bơ cùng chè sen, đã thấy ý thức ổn thỏa hơn, đựng tiếng hỏi. Tiễn Thu liền cung kính trả lời, “Hồi nương nương, đại vương có ý ao ước đón Đại đái thư nhập cung, độc nhất vô nhị thời xẩy ra tranh gượng nhẹ với Thái hậu. Thái hậu khó tính đến ngất đi, vừa nãy đang truyền ngự y mang lại xem mạch”.Tốt lắm, bị đàn ông làm mang đến tức chết, cảm xúc thế làm sao nhỉ, hảo cô cô? Chu Nghi Tu nghe xong, khóe mồm nhếch lên nụ cười lạnh lùng, thốt ra một câu “Ta biết rồi”, rồi vực lên muốn đi bộ vài vòng. Tiễn Thu nghe lệnh, phúc thân theo hầu phía sau.Đương giờ sẽ mùa xuân, mẫu đơn nở rộ Phượng Nghi cung, nhan sắc hoa muôn hồng nghìa tía rực rỡ, khiến người ta nhìn một lần cơ mà nhớ mãi không quên. Chu Nghi Tu đến ngồi bên chiếc bàn đá, Tiễn Thu gấp đi rước gối mượt lót mang đến nàng, pha một ít trà nóng, gọi vài vũ công dạo bước nhạc. Thấy nô tỳ vai trung phong phúc định khoác thêm cho mình áo choàng, thiếu nữ liền chống lại. “Không sao đâu, như thế này là ổn rồi”.Thái độ dị kì của nhà tử, vừa bình tĩnh vừa rảnh rỗi như không tồn tại việc gì xẩy ra làm Tiễn Thu suy nghĩ mãi không hiểu. Lúc trước nghe được hoàng thượng có ý cùng với Đại đái thư, Tiễn Thu hết sức bất bình. Chủ tử vào cung ko lâu liền sở hữu thai, còn tồn tại lời hứa thuộc hậu vị mai này, vậy mà lại đùng một cái, Đại đái thư kia cách giữa chen ngang, trang điểm cute tiến cung, khiến đại vương vừa ý. Tiễn Thu không chịu được nổi Chu Nhu Tắc kia, bản thân đã gồm hôn cầu còn có tâm gợi cảm *muội phu; nghe nói, bệ hạ nhất quyết đón cô gái ta vào cung, mặc kệ tất cả lời bội phản đối của chúng đại thần, sau đó lại thấy Chu Nghi Tu nghe tin sét tấn công mà than khóc một tối dài, kinh rượu cồn thai khí cũng không đủ can đảm để lộ, chỉ có thể lặng lẽ truyền ngự y mà lại đau lòng mang lại chủ tử.*Muội phu: lang quân của muội muội
Nghi Tu thảnh thơi ngồi bên bàn đá nhìn hoa, ghi nhớ lại sự việc ngày trước. Năm đó Thái hậu cùng Huyền Lăng giằng co hồi lâu, ở đầu cuối vẫn là nữ nén giận trong lòng, đích thân hóa giải mối hiềm này, lấy vì sao đích thứ khác biệt mà tôn tỷ tỷ có tác dụng Hoàng hậu. Tuy vậy lần này, phụ nữ nhất định không để tỷ tỷ được may mắn nguyện.Nàng quyết không khi nào tin rằng Chu Nhu Tắc vô tình trang điểm xinh đẹp khi vào cung, trường hợp nói bởi vì Đại Phu nhân sai khiến cũng ko thể, tôn ti lễ nghĩa cô gái ta quên sạch rồi sao? nghĩ lại, Nhu Tắc đối với nàng chỉ dễ dàng và đơn giản là cảm xúc hời hợt kẻ trên fan dưới; phụ nữ ổn định địa vị trong cung, tương lai còn tồn tại ngôi vị cung phi đầy hẹn hẹn, Nhu Tắc thân là đích nữ, có tác dụng sao rất có thể cam trung ương gả cho nam nhi của tướng tá quân, chẳng có chút tiền thiết bị gì?
Hảo tỷ tỷ của ta ơi, ngươi tưởng muốn tiến cung cùng mộng đẹp, cũng buộc phải trước tiên xem thanh danh của bản thân mình bị bôi nhọ đến mức như thế nào đã.Khóe miệng Chu Nghi Tu lộ rõ ý cười. Thiếu phụ đương mang thai tám tháng, thân hình tròn trịa đầy đặn, trông như hoa mẫu 1-1 quý phái, đẹp đẽ vô cùng.“Ta mệt nhọc rồi, Tiễn Thu”.Tiễn Thu nhanh lẹ chạy tới bên nàng, “Nương nương, người cẩn thận một chút, nhằm nô tì đỡ bạn đi”.“Ngươi đấy, ngày trước ít nói vô cùng, sao bây giờ lại nhiều lời như mấy ma ma sinh sống Nội vụ phủ thế?” So ra, hoàng cung phệ thế này, rất có thể chân chân thiết yếu chính tin tưởng một người, không một ai ngoài Tiễn Thu. Nữ ta luôn khiến cho nàng thập phần thoải mái, khi rỉ tai còn vương vài ba phần tùy ý như cách nay đã lâu trong lấp Chu gia.“Nương nương bây giờ như Lã Vọng buông cần, bạn biết không, bên phía ngoài đang ồn ã lên đấy. Bầy họ hầu như chờ xem ý kiến của bệ hạ như nắm nào!” Trong khẩu ca của Tiễn Thu mang theo chút tứ vị, Chu Nghi Tu tức khắc thấp giọng nói nhở, “Ở đây ý muốn nói thế nào cũng được, nhưng ra ngoài phải giữ mồm giữ lại miệng, nhớ chưa?”Tiễn Thu nhịn ko được, “Nô tì biết. Cơ mà nương nương định sẽ như thế mãi sao? ví như Đại đái thư thực là vào cung, người phải làm nắm nào?”Chu Nghi Tu nhìn phụ nữ ta, rồi đủng đỉnh từng lời, “Muốn vào cung, trước tiên buộc phải giải trừ hôn ước, năm đó thân phụ ta cùng rất Uy Viễn tướng quân, câu hỏi này người nào cũng biết, đại vương không thể không tồn tại đạo lý như vậy; còn có Thái hậu, và hài tử vào bụng ta. Ta thực cũng muốn biết, Thái hậu coi trọng tôn tử tuyệt chất thiếu phụ (cháu gái họ) của nàng”.Tiễn Thu vừa nghe, trung tâm hồn như loại trừ được gánh nặng, tức khắc cười, “Nương nương anh minh, là nô tì đang quá lo lắng”.Trở về nội thất, Tiễn Thu mới đặt gối mềm vào sau lưng cho Nghi Tu ngồi dựa, vẫn nghe công ty tử phân phó, “Truyền lời của bạn dạng cung, ngày lúc này không tiếp ai cả, phiên bản cung muốn tĩnh trung tâm an thai, ngươi nỗ lực ta quản lí đám cung thiếu nữ thái giám, nếu tất cả kẻ làm sao vạ miệng, trước cứ bắt trói lại, ta sẽ xử trí sau”.“Nô tì tuân mệnh”.Tiễn Thu lui ra rồi, Nghi Tu thư thả nằm một hồi, lại đem tâm tư nguyện vọng luẩn quẩn ko thôi. Năm Càn Nguyên này, thực là không được chút thời gian yên tĩnh!