GH nước ta Giáo Phận Chủng Viện thông báo Suy Niệm Thời Sự Thượng Hội Đồng Phụng Vụ Đức Tin Mục Vụ Đời Tu Sứ Vụ truyền thông Vatican không giống bốn Liệu không giống

CHẾT KHÔNG PHẢI LÀ HẾT

Tác giả: Regis MartinPhêrô Phạm Văn Trung đưa ngữ và vấp ngã sungtừ ncregister.com

WHĐ (22.11.2020) – “Một giấc ngủ ngắn qua đi, bọn họ thức dậy dài lâu / Và chết choc sẽkhông còn nữa;hỡicái chết, ngươi vẫn phảichết.”- John Donne, Bàithơ trữ tình số X.

Bạn đang xem: Chết không phải là hết

*

Fra Angelico, "Chúa Kitô xuống lao tù tổ tông," c.1442

Khi cuốn tiểu thuyết
Memento Morixuất hiệnlần đầu vào khoảng thời gian 1958, nó đã có được cả giới phê bình và đại chúng mừng đón hoan hô.Nhưng mẩu truyện được viết do một thanh nữ trẻ tài năng và thôngminh tên là Muriel Spark, lại đề cập mang lại một chủ đề không hề phổbiến đại chúng:Cái chết.Bạn biết đấy, đólà trong những điều không nên nói đến, giống như nói đến vụ việc sinh lý giữa các bàcô chưa ck ở một thời Nữ
Hoàng Victoria truyền thống nào đó.Tuy nhiên, cuốn tè thuyếtđó đã làm được viết thành công một biện pháp taonhã với dí dỏm đáng chú ý và có tác dụng tanvỡ đa phần sự lặng ngắt chung xung quanh một nhà đề bi thảm thảmnhư thế.

Một người thiếu nữ lớn tuổitên là Dame Lettie Colston, là nhân đồ gia dụng bắt đầucâu chuyện, vẫn viết một lá thư thì điện thoại thông minh của bà đổ chuông và bà nghe thấymột tiềng nói đựng lên cùng với bà,"Hãy đừng quên bà phải chết." Đâylà lần lắp thêm chín bạn gọi điện thoại bí mật gọi điện để thông báo bà.Ông taphải lưu ý đến nhiều biết chừng làm sao khi gọi điện trước như vậy.Và trongkhi các thành viên khác trong team của bà cũng nhận thấy một cuộc hotline tương tự,nhưng khôn cùng ít người tỏ ra hàm ơn chút không nhiều về cuộc gọi.Tuy nhiên, tất cả mộtngoại lệ gây tuyệt vời sâu sắc đẹp là bà già Taylor, là người ngoài ra đã chuẩn chỉnh bịchết mỗi ngày.Bà nói với độc giả, “Mộtcái chết tốt lành ko hệ tại ở phẩm cách chịu đựng cái chết này mà hệ trên ởtâm vắt của linh hồn.”Thật vậy, tâm rứa của bao gồm bà được nhắc lại mộtcách xúc động vào thời điểm cuối câu chuyện, vào đó chúng ta biết rằng bà “đã nấn ná lại một thời gian, dùng nỗi đau củamình để tán dương Thiên Chúa, với thi phảng phất bà chiêm niệm một cách tin cẩn vềcái chết, là sự đầu tiên trong tư Sự Sau rất cần được nhớ”.

Đó là phương pháp đáp trả của Kitô hữutrước tử vong - cứ thật nhưng nói - là cách nhìn duy nhất an lành hoặc tràn đầyhy vọng mà tín đồ ta rất có thể thực hiện.Vậy thông điệp xác định rõ ràng củacái chết là gì?
Thật vậy, chưa phải chính Thiên Chúa đang đi vào để giải phóngcon tín đồ khỏi đề xuất chết, làm cho sự thật về tử vong trở cần máu giết thịt trongthân xác của bé Ngài đó sao?
Và đó cũng là một chứng thực đáng kinh ngạc chừngnào.Xác nhấn rằng phần nhiều ai dính víuvào Chúa Kitô, kết hiệp chính mình với Lời của Ngài, Lời đang trở thành xác thể,thì sẽ không chỉ được ban cho ân sủng để đương đầu với mẫu chết, để chịu đựng đựng mọinỗi ghê hoàng của sự li biệt cuối cùng hiển nhiên khỏi toàn bộ những gì bọn họ biếtđến cùng yêu mến, ngoài ra thực sự được ban cho sức mạnh để vượt qua mẫu chết, đểchiến thắng nó mãi mãi.
Ít từ nào tỏ ra là có sức mạnh vĩ đại hơn nhữngtừ này:“Quả thật, trái thật, Ta bảocác ngươi: ai giữ lời Ta thì đời đời sẽ không còn thấy sự chết” (Gioan 8: 51).

Hơn nữa, phía trên không đúng là điềumà đức tin có tương lai sao?
Trong Chúa Giêsu Kitô, toàn cục tính hay chết củachúng ta, mỗi xăngtimét vuông xứng đáng ngại của nó,đều được định sẵn nhằm trải qua một sự đổi khác hoàn toàn chưa từng nghe nói đến.Tấtcả họ sẽ tỏa sáng sủa như mặt trời.Chỉ 1 mình Thiên Chúa tình thương mớicó thể làm nhảy ra một phép kỳ lạ như thế.Một tình thương quá trẻ khỏe đến nút nâng con fan lên khỏi khía cạnh đất, nơimà con tín đồ đã rớt xuống, gom góp tất cả những mảnh vỡ vạc rơi rớt bởi vì tội lỗi với sựchết để lại, với đặt con bạn ngay bên trên một ngai quà vinh quang bất tận.Cáichết xảo quyệt sẽ tiến hành hóa giải trả toàn, ở đầu cuối khiến cho nhỏ Quỷ Già xưakia trở yêu cầu không vị trí nương náu, nhờ vào sức khỏe của một tình cảm vĩnh cửukhông nắm đổi.Tên lưumanhtrên ước thang<1>,như một số người đã hotline hắn như vậy, là người đang chờ ném linh hồn gần như ngườitin tưởng thoát khỏi tay vịn, sẽ ảnh hưởng tước vũ khí ngay tại thời điểm hắn quyết địnhtấn công.Hành vi trộm cắp cùng bạo lực đe dọa mà hắn thể hiện, hóa ra lạitrở thành sự gia tăng bất thần và vô hạn của sự sống, trong sự phối hợp nhiệm mầucủa ân sủng.

Ai hoàn toàn có thể tưởng tượng được mộtkết viên như vậy?
Chính sự bị tiêu diệt sẽ chết, và như thế là dứt lời hứavĩ đại đã tiến hành với dân Ítraen theo lời của tiên tri Ôsê, là người, vớicung giọng của bao gồm Thiên Chúa Toàn năng, đem về sự đảm bảo đáng tởm ngạc:“Ta lại giải bay nó khỏi quyền lực tối cao âmphủ sao, lại chuộc nó khỏi thần chết ư ? Tử khí ngươi đâu rồi, hỡi Thần chết ?
Nọc độc của ngươi đâu, hỡi Âm ty ? Ta nhắm mắt không hề thương xót nữa.”(Ôsê 13:14).Đây là chủ thể to béo của niềm hy vọng cùa dân vì chưng Thái, khôngkém gì sự bảo đảm lâu bền của thiết yếu Thiên Chúa, mà sau đây Thánh Phaolô vẫn diễnđạt một cách tuyệt vời trong thư trước tiên của ngài gởi tín hữu Côrintô: “Này đây mầu nhiệm tôi xin nói với anh em: Tasẽ không chết hết thảy, nhưng hết thảy ta sẽ được biến đổi.Bất thần,trong nháy mắt, vào giờ loa sau cuối -- bởi vì loa vẫn thổi -- và tín đồ chết sẽchỗi dậy bất hoại, cùng ta sẽ vươn lên là đổi.Vì chưng dòng hư hoại này sẽ mặc lấybất hoại, đồ chết dở này đã mặc rước trường sanh bất tử. Khi chiếc hư hoại này đãmặc mang sự bất hoại, với đồ chết dở này sẽ mặc rước trường sinh bất tử, thì bấygiờ vẫn ứng nghiệm điều đang viết: sự chết đã biết thành vùi vào toàn thắng! Tử thần hỡi, đắc chiến thắng của ngươi đâu? Tử thầnhỡi, nọc của ngươi đâu? Nọc của việc chết là Tội, mãnh lực của Tội là Lề luật.Ðộiơn Thiên Chúa, Ðấng đã ban toàn win cho ta dựa vào Chúa chúng ta, Ðức Yêsu Kitô!Cho nên, hỡi đồng đội thân mến, hãy sinh hoạt kiên vững, ko nao núng, dẫy tràn thêm việclàm của Chúa luôn luôn luôn, bởi hiểu được công khó của bằng hữu hẳn chưa hẳn là hưluống vào Chúa!”(1Côrintô 15: 51-58).

Nói phương pháp khác, cái chết khôngđóng vai trò gì trong bạn dạng thể con người, quá trình phá đổ của con người là kếtquả của quả đât mà họ đã tạo ra, hay đúng ra là họ đã phá hoại,Thiên Chúa không bao giờ có ý định để họ phải chết trong vắt giớiđó.Sách Khôn ngoan cảnh báo chúng ta: “Quả thế, Thiên Chúa đã sáng tạo con fan cho bọn họ được vĩnh cửu bất diệt.Họ được Người hình thành làm hình hình ảnh của bạn dạng tính Người”, Sách sáng suốt nhắcnhở chúng ta, “Nhưng cũng chính vì quỷ dữ ganhtị mà chết choc đã xâm nhập nạm gian. Mọi ai về phe nó đều đề xuất nếm mùi mẫu chết”(Khôn ngoan 2: 23-24).Vì chết choc làm vỡ lẽ tan tành tất cả sự hiệp nhấtnguyên thủy thân thể xác và linh hồn, do đó cái bị tiêu diệt thuộc về trơ khấc tự lịch sửđẫm máu vị tội lỗi của bé người.Mộtthế giới mà Chúa Kitô đang tự nguyện phi vào và chấp nhận đau khổ để loại bỏ rakhỏi họ sự tinh quái của chính nó - thiệt vậy, nhằm giải thoát chúng ta khỏi sựphi lý với tính chất chung kết của mẫu chết.

Xem thêm: Nhà hát kịch sân khấu kịch nam quang ở quận 3, tp, nhà hát kịch sân khấu nhỏ

Và tại sao lại như vậy?
Bởivì lúc Chúa Kitô đồng ý chết rứa cho chúng ta, một điều nào đó thật phi thườngđã xảy ra với loại chết, làm biến hóa toàn bộ sự cân bằng, bị căng kéo bí quyết buồnthảm giữa tội lỗi và sự chết.Vì vậy,khi họ gắn bó với Chúa Kitô, để niềm hy vọng của chúng ta vào trở nên cố thậpgiá của Ngài, một trở thành cố dẫn đến sự việc đánh bay tội lỗi với sự chết, thì mẫu gọilà “chiến thắng” so với cái chết là điều hiển nhiên.Bông Hoa bé dại Têrêsa đã thể hiện vấn đề đó một cách tuyệtvời khi tác động ảnh hưởng vào cung bậc chuyên sâu nhất của niềm mong muốn theo cung biện pháp củariêng mình: “Vậy thần chết sẽ tới tìm Chị?”một chị bên Tập hỏi. Bông Hoa bé dại đáp lại: “Không,không phải thần chết mà bao gồm Thiên Chúa sẽ đến tìm em. Thần chết chưa hẳn làyêu quái, cũng chưa phải là tà thần giữa rừng như người ta hay tưởng tượngvà diễn đạt trên tranh ảnh. đạo giáo dạy rằng bị tiêu diệt là vong hồn lìa vứt xác, chỉ cóthế thôi. Vì đó không khi nào em sợ hãi phải li biệt thân xác vày sự phân tách lìađó đang kết hiệp em đời đời với Thiên Chúa.” (Một trung tâm Hồn, Thánh Têrêsa Hài Đồng Giêsu, quyển III, chương II, số7)

Tác mang Regis Martin, STD<2>,là giáo sư thần học và là giảng viên cộng tác với Trung tâm Veritas về Đạo đứctrong Đời sống cộng đồng tại Đại học tập Phanxicô Steubenville, Ohio.

Ai cũng buộc phải chết, biết vậy để sống, cống hiến và làm việc cho tốt. Và, đừng bao gồm cố kêu gào tín đồ ta sống tốt lên, hãy về nhắc nhở mình thường xuyên điều đó, thực làm cho được điều này thì người khác sẽ tốt lên…

*

Đời người, ai ai cũng chết, nghĩa là ai cũng sẽ một lượt xả báo thân tứ đại để vân du theo nghiệp lực mà tôi đã tác tạo nên đời này, đời khác.

Và chết, cứ nghĩ về là tắt hơi rồi thôi, người nào thì cũng giống nhau cả. Ai dè, chưa hẳn thế, có người muốn chết ko được, vày nghĩ sinh sống khổ quá, chết quách mang đến xong; có bạn bằng mọi phương pháp để sống, mà lại mà đâu tất cả được, vô thường hotline tên bởi hơi thở ra, ko vào được nữa!

Chết, đâu tất cả dễ, với cũng thật không thực sự khó, nếu ráng chết. Nhưng, chắc chắn rằng không cần là hết. Bởi, vẫn còn lại, thỉnh thoảng là nước mắt dẻo dẳng, không nhiều ra trong lòng người thân, thương. Còn cả tiếng cười đắc chí, mở cờ trong bụng trong bụng, của fan cừu oán, của các phe kia, hoặc của đồng chí (phe mình) mà tín đồ chết là nhỏ chốt, là chìa khóa – nếu còn sinh sống thì cả cỗ sậu hoàn toàn có thể ăn ko ngon, ngủ ko yên, vì bạn sống ko biết… ngậm miệng, nếu gồm biến.

Chết, nhiều lúc còn cả giờ xì xầm đàm luận và bình loạn, bao gồm khi nghìn năm còn mổ xẻ. Biết, nghĩa tử là nghĩa tận, nhưng lắm khi cái ác mà tín đồ chết gây nên quá khủng thì dẫu bị tiêu diệt cũng không tận, vào nỗi đau đã khoét sâu trong tâm địa người sống, khiến cho số đông không cam lòng. Và, chỉ có thể là “tận nghĩa” thân cuộc tống biệt vắng nhẵn người, hoặc thậm chí còn chẳng lặng thân, tất cả khi lâu ngày, khu vực mả mồ còn bị đào xới, phải chăng khinh.

Thực ra, này cũng là tranh ảnh nhân quả tất yếu đề nghị có, chi phối theo nghiệp mà tín đồ đó tác chế tác giữa Ta-bà thị phi này, làm thế nào tránh được. Nhưng, với người con Phật, sống thân thị phi biển đời, cũng tránh việc xáo trộn theo các cách hành xử của số đông, dẫu với danh phận gì. Và tất nhiên, không nên cổ xúy cho một biện pháp hành xử bao gồm chất đựng bạo động, dẫu được mặc vào chiếc áo chánh nghĩa đi nữa.

Vì sao bạn con Phật không có tác dụng vậy? vày hiểu rõ, định chính sách nhân quả công bằng, sẽ đưa vận fan đó trôi lăn vào đúng vòng xoáy tử sanh, cay nghiệt đã gây để họ chịu, chịu ra làm sao thì mình ko mảy may tác động vào. Mà lại thực ra, có muốn dự phần vào (trong vai quan tiền tòa, phần lớn theo cảm tính, hy vọng xử họ chịu đựng nặng hơn) cũng chẳng thể được. Ngược lại, bởi cái mong muốn này, vô tình làm mình bất ổn, bất an, không còn vững chãi, thậm chí đánh mất từ bi, lu mờ tuệ giác.

Giữ mình không cuồng điên giữa hận thù, rán oán… vốn là việc không dễ, nhất là khi trong sâu thẳm lòng người, tham sân mê man còn đó. Nhưng, nhớ Phật, tự đề cập mình bằng một giờ đồng hồ chuông tỉnh giấc thức, với trung ương niệm hỷ xả, tức là không mang hay gánh đông đảo trái phải cuộc đời vào lòng cũng là biện pháp đưa mình về vị trí cân bằng, ko chênh chao, nghiêng ngả dẫu đọc, nghe, thấy được điều gì đó… trong biển lớn dư luận khen chê ở đời.

Nếu tất cả lỡ nghĩ bỏ ra đó lệch lạc, bao gồm đứng về bên cạnh nào đó… thì cũng thanh thanh rút ra, về đơn vị lạy Phật, mang đến con quay lại nương khu vực tự tánh, bình yên mà thở nhẹ, mỉm cười.

Ai cũng nên chết, biết vậy để sống và làm việc cho tốt. Và, đừng bao gồm cố kêu gào tín đồ ta sống tốt lên, hãy về cảnh báo mình liên tiếp điều đó, thực làm cho được điều ấy thì tín đồ khác sẽ giỏi lên bằng cách “tâm truyền tâm” – tuyến đường này có lẽ lâu hơn, tuy nhiên sẽ thấm hơn là “miệng truyền tai”. Nguy hại hơn, nếu điều mình nói chỉ với lời ai đó nói (kể cả Phật) cũng tương tự mình không làm, hay thật tình không làm như miệng nói thì lúc đó, chỉ với “lời nói gió bay”, lắm khi phản cảm, phản bội tác dụng.