Palatino Linotype

Bạn đang xem: Truyện đám cưới hào môn

Bookerly
Minion
Segoe UIRoboto
Roboto Condensed
Patrick Hand
Noticia Text

Xem thêm: Phố ẩm thực quận 10 - phố đi bộ ẩm thực quận 10

Times New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
Hà Mộc An tất cả kiêu ngạo hơn thế thì lúc này3 cũng trở thành không nhằm Hạ Diệu Diệu tự bản thân ti2êu hóa sự bực tức. đợi một lát sa5u, Hà Mộc An khoác áo khoác bên ngoài lên rồi đi xu4ống dưới open phòng khách hàng phía mặt trái0 Một cái gối cất cánh đến, rơi xuống biện pháp Hà Mộc An khoảng chừng sáu bước chân: “Đi ra ngoài!” Hà Mộc An liên tục đi vào, chạm vào bạn cô Hạ Diệu Diệu siêu không vui, bật dậy đá anh hai chiếc nhưng vẫn không đá được ra, cô giận dữ trùm bí mật chắn, quay sống lưng lại 30 phút sau, Hà Mộc An dịch sát vào, ôm cô vào lòng new sáng sớm ra, Hạ Thượng Thượng đã ăn diện chỉnh tề, tết tóc thành hai bím, nhìn về phía tường ngăn đã được mở ra bên cạnh đó không bao gồm ai thấy lạ, Thượng Thượng cũng không thấy kinh ngạc về câu hỏi tường bên mình có thể mở ra, vấn đề mà cô bé thắc mắc là lý do nó lại được mở ra. Hạ Thượng Thượng bước đến, đứng trước cửa quan sát vào trong, cô bé nhỏ thật sự ko hiểu, một gian phòng bếp bé bé dại như nắm này, thậm chí trông cũng chẳng đẹp tươi gì, còn không rộng bằng gian bếp ngày xưa của mẹ, khi cô bé bước đầu có tâm trí thì công việc của bà bầu đã khá giỏi rồi, có thể chọn nhà khi thuê theo ý ao ước rồi. Hà Mộc An treo tạp dề, hất chảo, chú ý Thượng Thượng: “Dậy rồi à, chào buổi sáng.” Thượng Thượng chú ý ba, núm mà cha ruột cô bé xíu lại sẽ đeo tạp dề nấu ăn, không phải ba Cao mà lại là cha ruột - người chưa khi nào xuống phòng bếp Hà Mộc An vứt trứng ốp thoát khỏi chảo, kế tiếp lại đập một quả không giống vào, cồn tác nhuần nhuyễn trông rất gồm phong thái, không mong muốn là người thưởng thức chỉ là 1 đứa trẻ, không xẩy ra mê mẩn, không sùng bái, chỉ cảm thấy.. Hạ Thượng Thượng đứng bên cửa, hôm đó cô bé.. Chính là sau ngày mà bà mẹ tức giận với ba, chắc rằng ba ruột vẫn luôn là ba ruột trước đây, mặc dù cô bé có khó chịu với ba, ko nghe lời thì ba cũng sẽ không tiến công cô bé, chỉ cần ba lạ lẫm cười mà lại thôi. Ba cũng không nhiều khi cười với mẹ, cơ mà không cười không có nghĩa là ba sẽ tức giận, cô bé chỉ muốn kiểm soát và điều chỉnh thái độ dễ chịu hơn khi đối diện với ba, có lẽ rằng lúc ấy tía bỏ lại cô bé bỏng là vì muốn giỏi cho cô bé, đúng như lời của chị ấy Tín nói, mặc dù cô bé nhỏ không say mê điều giỏi đó 1 chút nào Lời bà mẹ nói hôm đó cũng rất có lý, nhưng lại cô nhỏ xíu vẫn còn sợ hãi hãi, một chút ít thôi Nhưng hôm nay nhìn thấy ba nấu ăn, cô nhỏ xíu thấy gồm hơi kỳ lạ, khôn xiết kỳ kỳ lạ Cô bé xíu cũng lưỡng lự là tại sao, có lẽ rằng đã là bố ruột thì tránh việc động vào chuyện phòng bếp núc Hà Mộc An xoay đầu nhìn nhỏ gái: “Có chuyện gì?” Anh không thích miễn cưỡng quan hệ với bé gái, không riêng gì anh, mà những người dân bạn có quan hệ khá tốt với anh, thì quan hệ tình dục giữa bọn họ và con cái cũng tương tự quan hệ cấp cho trên cấp dưới vậy Như vậy chưa phải là xa cách, mà là tôn trọng, hình dáng quan hệ vậy nên rất tiện thể cho câu hỏi quản lý, thân mà lại mà ko hỗn, trong quan hệ tình cảm phụ vương con, anh không hẳn ngưỡng mộ bất kỳ ai “Không có...” Thượng Thượng chạy biến, lộc cộc chạy lên trên cầu thang kiếm tìm mẹ, cô nhỏ bé cần có fan giúp tăng thêm dũng mãnh mới dám lấn sân vào nhìn cha nấu ăn. ? người đâu rồi: “Mẹ đâu ạ?” “Cô chủ, bà chủ ở phòng...” ko chờ tín đồ giúp câu hỏi nói xong Hạ Thượng Thượng đang chạy vội vàng xuống tầng, phấn khích đá giầy ra trèo lên giường lay người mẹ: “Mẹ, bà mẹ ơi mau dậy đi, ba con đích thân vào bếp, không chỉ có vậy còn là một trong những gian bếp nhỏ bé trách nát.” nếu lời này mà lại để chú Tra nghe được thì chắc chắn rằng ông vẫn phản đối, chắc chắn sẽ buộc phải giảng giải một hồi về nguồn gốc của gian nhà bếp “rách nát” đó Một gian nhà bếp hoài cổ mặc dù chiếm diện tích s không nhiều, nhìn qua hoàn toàn có thể đoán tự kết cấu, phong cách đồ đạc số đông được bề nguyên từ chỗ cũ về thực ra là dựa trên đó mà dùng những vật liệu đắt chi phí hơn nhằm tái hiện lại Ông vẫn giảng giải mang đến cô chủ biết thể như thế nào là sang chảnh mà vẫn khiêm tốn Gian bếp đậm màu hoài cổ, tuy nhiên khi đem so cùng với gian bếp tân tiến cũng không còn kém cạnh Hạ Diệu Diệu chẳng hiểm lạ, khi Hà Mộc An còn là một trong chàng trai ngu ngơ thì đã có lần nấu mì, có tác dụng nóng sữa đến cô, có gì quá lạ lẫm đâu chứ, anh vào phòng bếp mới chính xác là tai nàn Hạ Diệu Diệu chẳng bi thảm động đậy, nhưng đùng một cái lại ngồi bật dậy: “Con nói gì cơ?” đôi mắt Hạ Thượng Thượng lóe sáng, mẹ cũng thấy độc đáo đúng không: “Ba con, cha con vào bếp đấy!” Hạ Diệu Diệu vội bao bọc lấy khuôn khía cạnh bé nhỏ của con gái: “Con khăng khăng không được ăn đâu đấy nhé, lát nữa bất cứ ba gồm nói phần đông lời tốt đẹp gì cũng không được ăn uống biết không?” “Tại sao?” Cô bé không hiểu Giờ thì Hạ Diệu Diệu đã trọn vẹn tỉnh táo, mặc với mẫu áo mỏng dính rồi đi gấp xuống, nghìn vạn lần đừng gồm mà đốt cháy cả gian phòng bếp nhé, chú Tra ngại không đủ can đảm nói anh, mà lại anh cũng đừng tự cho mình là đầu phòng bếp chứ Cô gấp gáp chạy cho nơi, thấy nhà bếp vẫn không tồn tại gì bất thường, lúc này mới chỉnh lại áo xống, phục sinh lại vóc dáng của nữ người chủ Hạ Thượng Thượng đứng bên mép tường gọi mẹ Hạ Diệu Diệu lập tức cách qua, đứng ở cửa chú ý vào, thời gian bỗng chốc như quay trái lại hơn mười năm trước, cậu thiếu niên trẻ trung Hà Mộc An, còn một fan khác lắm lời là cô, trong thời hạn tháng êm ấm tươi đẹp nhất đó, anh và cô đã với mọi người trong nhà cùng nhau trải qua tình yêu mà lại cả hai cho rằng sẽ đi mang đến cùng trời cuối khu đất Hà Mộc An con quay đầu, trên người là loại tạp dề cần thiết quê hơn Hơn mười năm, dù vẻ ngoài có không cầm đổi, thì cũng có thể có những thứ sẽ đổi khác, ví dụ như anh không thể là dáng vẻ mất kiên trì lúc nào thì cũng cau mày, cũng ko còn vóc dáng ngông nghênh ta đấy là to nhất, ta đây không vào phòng bếp là chuyện đương nhiên Hà Mộc An của hiện nay đã lắng dịu lại, anh không cười mà lại vẫn khiến người ta an lòng, không cười cợt vẫn khiến người ta mê mẩn Hà Mộc An chú ý xuống chân cô, nhăn mày: “Em ko đi dép.” Anh cầm mẫu xẻng hòn đảo thức ăn uống bước đến, rất thoải mái và tự nhiên bỏ dép của anh ý ra đẩy đến bên chân cô: “Mang vào”, rồi trở lại bên bếp thường xuyên rán trứng Hạ Diệu Diệu nhảy cười, sẽ giữa Hè mà lại cũng phải mang tất, dáng vóc của anh lúc nào thì cũng vững chãi như cây cổ thụ sẽ không khi nào gãy đổ, là cột trụ kiên cố để mẹ con cô phụ thuộc vào Cô thấy anh thuần thục đập trứng, ko thể dứt cười. Hạ Thượng Thượng không hiểu biết nhiều gì nhìn mẹ. Hạ Diệu Diệu hoàn toàn có thể không mỉm cười được sao, những năm trước ngài đây là chúa hậu đậu, giờ sẽ biết đập trứng rồi Hà Mộc An không vui, cưới một fan đã quen từ rất lâu có điểm gì ko tốt, đó là điểm này, chuyện xấu ngày xưa hay lịch sử đen buổi tối gì cô ấy cũng rất nhiều biết Hạ Diệu Diệu thấy anh cau mày mới kìm lại không mỉm cười nữa sau khoản thời gian mang thai, tâm trạng của cô ý vốn luôn luôn tồi tệ, nhưng bây chừ lại trở nên tốt nhất có thể đẹp, Hà hoàng thượng nấu ăn, rất có thể không bi quan cười à: “Chỗ này xây từ khi nào thế, nhớ về nơi cũ?” Hạ Diệu Diệu trêu chọc, hình như bên cạnh còn có một gian đang khóa lại. Hà Mộc An không thèm quan tâm đến cô, biết cô đang đắc ý lắm, đây cũng là nguyên nhân anh luôn luôn giữ bí mật nơi này, có rất nhiều thứ ko bày ra bởi vì sợ cô vểnh đuôi lên trời, đến cô thêm đôi cánh lần khần nhà này sẽ với họ gì nữa Nếu không phải cô đang sở hữu thai, tâm tình không xuất sắc thì anh sẽ không còn mở bức tường này ra Hạ Diệu Diệu dựa người vào tường, không kiếm được nhưng vẫn bật cười: “Nhớ lại ngày xưa hả, trong khi em nhớ fan nào kia không thích tòa nhà em chọn, suýt nữa còn gói ghém đồ vật đi mất ấy nhỉ.” Hà Mộc An coi như không nghe thấy gì, anh đã đoán trước sẽ có công dụng như cầm cố này rồi “Chỗ này xây được từng nào năm rồi? Chắc chưa phải là từ dịp em chưa gả vào là vẫn có rồi đấy chứ?” Cô dứt lại một chút, liên tục cười toe toét tới cả không đứng thẳng bạn được, bình thường cứ vờ vịt nghiêm túc, hóa ra cũng là 1 người cảm tình sướt mướt Anh đang dùng biện pháp này để nhớ lại quãng thời gian có cô.. “Mẹ à, bà bầu cười gì vậy?” Hạ Thượng Thượng không dám hét lên với ba chỉ dám xoay sang mẹ, gấp đến hơn cả giậm cả chân “Cười bố con đấy, bé cũng biết bố con lúc lớn bằng con hiện thời còn tưởng hạt lạc mọc trên thân cây, cá rơi từ trên trời xuống cơ mà...” Hạ Diệu Diệu nói xong lại liên tục cười, chỉ việc nghĩ cho quãng thời gian hai tín đồ bên nhau, cô lại thấy hài hước, con đường đường là Hà Mộc An mà cả ngày phải chui rúc vào căn phòng bé dại hẹp Hà Mộc An ko sửa lại lời cô, ko thèm so đo với việc hiểu biết của cô, dịp năm tuổi, anh sẽ học nhiều hơn thế nữa cô lúc mười tám tuổi rồi, chỉ việc đậu phộng ko mọc ra từ chiếc đầu gàn nghếch của vợ anh thì anh cũng chẳng đề nghị quan tâm. Hà Mộc An nhằm mặc cô cười, dù sao cả chiếc nhà này cũng không có ai dám cười chê anh, anh bưng mấy quả trứng đã chiên ngừng đi lướt qua cô: “Ăn cơm.” “Anh còn chưa tháo tạp dề, hahahaha...” ko được rồi, không chịu nổi nữa, cô sẽ hiểu cảm hứng khi một nhỏ thiên nga lạc vào đàn vịt là ra làm sao rồi Hạ Thượng Thượng thấy cha mình thật hay ho, hóa ra dịp còn nhỏ dại ba còn dở người nghếch hơn cả cô bé, hình tượng to lớn của ba tự nhiên và thoải mái trở nên thân thương hơn không hề ít Hà Mộc An bỏ đĩa xuống, đứng cạnh bàn ăn nhìn vợ: “Anh nói là qua đây ăn uống cơm.” Trạng vừa new được buông lỏng của Thượng Thượng lại căng lên, cha đứng trước bàn ăn phong cách châu Âu color trắng, phía sau là số đông đồ tô điểm nặng nề hà cũng ko địch lại được khí thế trẻ khỏe của ba, toàn bộ như tiêu tan chỉ từ lại tía uy nghi đứng đó khiến cho cô nhỏ bé bất giác cúi đầu, lòng thì thầm sùng bái Hạ Diệu Diệu không còn bị hình ảnh hưởng, tầm dáng này cô sẽ thấy nhiều rồi, trong căn nhà thuê giá rẻ, một nam giới sinh ko thi đấu, ko có cảm giác tồn tại, mong xa cách bao nhiêu thì xa bí quyết bấy nhiêu, vị vậy Hạ Diệu Diệu tỏ ra cực kỳ phản cảm với thái độ cao cao trên thượng, tự phụ ngạo mạn của anh ý Cô vốn mong muốn đi tắm rửa rửa trước rồi new ăn, tuy nhiên thấy anh đích thân nấu bữa sáng cho mình thì đành ngồi vào bàn trước trên bàn bày đầy phần nhiều món bữa sớm do bên họ Tra làm, gần như che tủ hết sức lực lao động cả buổi sáng sớm của nam người chủ ngôi đơn vị này Hạ Diệu Diệu ngạc nhiên nhìn món trứng chiên lôi cuốn trước mặt, gật gù tán thưởng: “Dù bao gồm hơi cháy một chút nhưng đã văn minh rất nhiều.” Nói xong, cô ăn một miếng Hà Mộc An trông có vẻ không để trọng điểm lắm, nhưng lại thực tế ánh mắt đang dán trên bạn cô, muốn biết cô tất cả thích hay là không Anh thừa nhận, khi vừa new chia tay, anh đang tập luyện một thời gian, với ý suy nghĩ ấu đau trĩ nội trĩ ngoại rằng lúc học được rồi thì Diệu Diệu sẽ quay về Nhưng tác dụng là, anh vượt bận rộn, với kìm chế cảm giác rất tốt, vì chưng một chuyện bé dại như thế này mà vùi nguồn vào không thoát ra được chưa phải là phong cách của anh Rất cấp tốc anh đã kiểm soát và điều chỉnh lại cảm xúc, ko đâm nguồn vào ngõ cụt nữa Vậy phải thực tế thời gian anh tập vào phòng bếp không dài, tiếp nối những khi giam bản thân trong gian bếp để nhớ cô, phần lớn thời gian anh hầu như ngây người, nếu có nấu thì cũng không để ý đến mùi vị Nấu ngừng rồi thì quăng quật thẳng vào thùng rác, nói là luyện trình độ chuyên môn không bởi nói là anh vẫn nhớ về thừa khứ. Hà Mộc An tự thấy mình là một trong người gồm lập trường vững vàng, hoàn toàn có thể khống chế bất kể mọi nhiều loại cảm xúc, tuyệt vời nhất không bị sa vào trong 1 loại cảm xúc nào đó vấn đề cưới cô dĩ nhiên là ko tính, chỉ với vừa hay chạm mặt lại, nam không cưới con gái chưa gả, hai fan cũng không hẳn không phù hợp hợp, với lại con cũng có rồi, sinh sống với nhau là hiệu quả tốt nhất, vậy tại sao lại không trở nên tân tiến theo hướng tốt nhất có thể chứ? Hà Mộc An cứng mồm cứng mồm nghĩ vậy, ai không phục thì té não anh ra xem thử Hạ Diệu Diệu nuốt miếng trứng, gật gù khẳng định từ bây giờ Hà Mộc An mới thả lỏng, có cảm hứng dưới gầm trời này phiên bản thân là duy nhất, đến hơn cả nấu ăn uống mà anh cũng làm cho được, để xem sau đây Hạ Diệu Diệu còn nói được gì nữa Hạ Thượng Thượng thấy cố gắng cũng đem một miếng bỏ vô mồm, giây sau tức tốc nhè ra, mặn chết fan Hạ Diệu Diệu bò ra bàn cười cợt sặc sụa, vừa vỗ bàn vừa cười cợt cô nhỏ gái báu vật Hà Mộc An lập tức đen mặt lại, anh chỉ mong muốn nhét cô vào vào két sắt, khóa cô trong các số ấy cả trăm năm, mắt ko thấy thì tâm không phiền Thượng Thượng cùng với lấy cốc sữa uống rước uống để nhăn mày muốn oán thù trách dòng thứ vừa nạp năng lượng vào, ngấc đầu lên thì thấy được vẻ mặt lạnh lẽo của ba ruột, lập tức biến đổi thái độ, không đủ can đảm ho he điều gì, cúi đầu bữa sáng Hạ Diệu Diệu vẫn chưa cười đủ, đem tay lau nước mắt khu vực khóe mắt, đâu chỉ cô chưa từng giữ vẻ phương diện thản nhiên khi ăn uống đồ anh nấu, món mì làm bếp trứng của anh chưa lúc nào bỏ muối, trong thời hạn ở cữ, cô đã ăn vài lần tuy nhiên không nói ra, anh lại cứ tưởng bản thân là đầu phòng bếp thật giả dụ như Hà Mộc An nhưng mà nấu ăn ngon thì cô còn cho phép Tiểu Tra ở cùng họ không, nghĩ lại cảnh Hà Mộc An chăm chú nhìn cô ăn uống là thấy thú vị, anh tưởng cô lần chần chắc, từng nào năm vì vậy rồi mà lại vẫn dễ thương như thế: “Không được, ko được rồi, không nghịch nữa, em đi vệ sinh trước đây, hai phụ vương con ăn uống đi nhé.” Nói dứt cô bỏ đũa xuống, ngâm nga một bài hát mừng rỡ nào đó khi bước lên lầu, giữa con đường còn bật cười thành tiếng mặt Hà Mộc An black như lỗ đít nồi, trong tâm có một ngọn lửa đang bốc ngùn ngụt mà lại không xả ra được.
Chương 447: cuộc sống thường ngày thường ngày
*
*
“Tôi từng tiếp xúc với Hạ Vũ, cậu ấy không phải... Fan có cảm giác mà không nhà động...” Lúc chuyển roi mây cho Diệu Diệu có thể nhìn ra cậu cực kì ghét vớ cả hành vi của Hạ tè Ngư. Hoàn toàn có thể thấy là 1 đứa trẻ gồm tính toán. Hoàng Vĩ Nghiệp thở dài, vấn đề chính là ở vị trí đó, nhỏ dại giọng nói: “Phó Khánh Nhi có bạn trai.” Nói dứt thì ông mang lại ngài Hà nhà mình ánh nhìn kiểu: anh phát âm đấy. Hà Mộc An cũng hiểu rồi, cái này không được, mà lại con fan Hạ Vũ... Thông thường chẳng nói gì y như rất ôn hòa, nhưng không còn vô chổ chính giữa như Diệu Diệu. Con người cậu theo đúng đạo lý, góc nhìn nhìn tín đồ cao, sản phẩm mình quan sát trúng đã không thuận tiện thay đổi,3lại thêm loại tính tương đối cứng đầu. Ví như như chưa hẳn vì Diệu Diệu thì anh đã không thích loại bạn như vậy. Mặc dù anh từng đồng ý giao Hoa Hàng cho cậu nhưng cũng phải đặt cậu trải qua rất nhiều sóng gió, trong lòng không hề cái nhà nghĩa cá nhân nữa mới được: “Vất vả rồi, tôi biết rồi.” Hoàng Vĩ Nghiệp biết mẩu truyện đã xong tại đây. Ở nơi khác cô gái vô lo vô nghĩ vẫn đã vui vẻ bày “món quà” của chính mình cho chồng yêu. Tần Đình nhìn dáng vóc của cô ấy thì không nhịn được mà vươn tay ra xoa đầu. Trước đó đều là anh cho cô đứng tại vị trí đó tặng kèm cho bạn khác, bây chừ ngược lại, cô lại được tín đồ khác tặng. Cô nhỏ nhắn ngốc này không hiểu2được sự chiến bại của anh. Chắc hẳn rằng cô ấy vẫn vui vày việc đặc biệt không liên lụy mang đến anh. Tần Đình không nhịn được lại tăng thêm sức làm việc tay, khiến mái tóc black tuyền của cô ý ấy càng tán loạn hơn... Anh từ bỏ an ủi, xuất thân của cô ấy tốt, dịp anh gặp mặt cô ấy chính là cái vóc dáng không biết nỗi khổ vào cuộc sống. Anh y hệt như con loài chuột dưới cống từng mong mỏi phá vỡ vỏ bọc, chọc thủng trái đất của cô ấy để cô ấy hiểu cố kỉnh giới dơ này. Nhưng lừng khừng từ dịp nào anh lại không nghĩ vậy nữa, anh cũng quên cả rồi, cứ vậy khôn cùng tốt. Cô bé của anh chính là dáng vẻ này, mặc dầu người khác không yêu thích cũng chẳng sao, trái đất của1cô ấy không cần phải có dáng vẻ của bạn khác. Cô ấy ưa thích ở trong số ấy thì ở, muốn ra phía bên ngoài anh cũng đều có đủ kỹ năng để bảo vệ. ... Núi Hà Quang, đèn sẽ tắt một nửa, tiếng chim hót biến chuyển mất. Hạ Thượng Thượng rửa ráy xong, mang áo ngủ ôm trái Bóng Trắng. Cô bé bỏng nhìn tía đứng ở cửa ngõ phòng ngủ thiết yếu rồi cúi đầu cẩn thận đi mang đến đó. Hà Mộc An nhờ vào cửa bất lực nhìn nhỏ gái. Hạ Thượng Thượng bỗng dưng nhiên open ra hối hả chạy vào, sau cuối còn vội vàng vàng tạm dừng hoạt động khiến quả Bóng white bị dọa sợ kêu lên. Hà Mộc An lắc đầu bật cười. Hạ Thượng Thượng biến đổi thành vẻ mặt vui vẻ nhanh chóng chạy đến kề bên mẹ đã ngồi đan khăn trong phòng tiếp khách nhỏ, dựa đầu vào1tay mẹ mà cọ: “Mẹ, con yêu chị em lắm...” Hạ Diệu Diệu cười cợt tươi quan sát con: “Miệng lưỡi ngọt như vậy, con mong gì?” “Con không muốn gì cả chỉ là yêu mẹ thôi...” gồm gì không tồn tại cũng không đề xuất đòi mẹ, Hạ Thượng Thượng dính lấy tín đồ mẹ. Cô bé cảm thấy trước đó chưa từng bám bà bầu như vậy, bà bầu lại còn thích cằn nhằn, hiện thời cô nhỏ xíu thích phụ thuộc mẹ, tất cả Khả Tín nghịch cùng cũng không được, chỉ ham mê mùi mùi hương trên bạn mẹ: “Mẹ ơi cha ở ngoại trừ làm gì?” “Ba con ở ngoài?” “Vâng, nhỏ thấy ba đứng quanh đó một cơ hội lâu rồi.” Vốn cô nhỏ nhắn định đợi bố đi tắm, trong khoảng thời hạn đó thì dính lấy mẹ, ai người bố không hễ đậy: “Ba đang làm những gì vậy?” Hạ Diệu Diệu vuốt thẳng sợi1len: “Tự chơi với mình.” Chút chuyện giữa trưa mà vẫn nhớ, thiệt là... Hạ Diệu Diệu phủ nhận không biết cần nói gì về anh. Hạ Thượng Thượng hòn đảo mắt, không nghĩ là ra gồm cái gì nghịch vui: “Mẹ... Cha Cao nói nhỏ lớn lên cũng có thể làm bác sĩ, bà bầu nói xem bé làm chưng sĩ đạt được không?” Hạ Diệu Diệu nhìn con, từ lúc trở về chưa từng nói tới Cao Trạm Vân với cô, mặc dù Thượng Thượng tại đoạn Cao Trạm Vân một ngày ngay thức thì bị mang đi nhưng cũng từng ngơi nghỉ đó: “Bệnh nhân ở phần ba Cao của nhỏ làm việc có không ít không?” Hạ Thượng Thượng hình như nghĩ đến gì đó không mong muốn nhớ lại, cô nhỏ xíu cau mày, tâm tư nguyện vọng cũng bớt đi, tuy nhiên cô bé nhỏ vẫn cố gắng gật đầu. Hạ Diệu Diệu thấy vậy ko hỏi nữa, những vấn đề vượt quá dìm thức của cô thì cô không thể nào hỗ trợ Thượng Thượng được, cô ko nhịn được cúi đầu cọ cọ vào má con gái: “Con gái ngoan, giúp chị em gọi ba vào được không?” Thượng Thượng nghe vậy thì môi nhanh chóng dẩu lên, cực kì trẻ con vùi nguồn vào cánh tay mẹ: “Không muốn.” “Sao nỗ lực con? Lần này trở về bên cạnh đó không thích ba nữa thì phải.” Ngữ điệu của Hạ Diệu Diệu mang ý cười, rượu cồn tác trong tay không xong lại, không sản xuất thành áp lực tư tưởng cho con.