Có vẻ nhiều người đang chặn quảng cáo
Việc này là bình thường, shop chúng tôi cũng hay làm cho vậy
Thế cơ mà hiện truyền bá là nguồn ngân sách đầu tư ít ỏi độc nhất vô nhị của chúng tôi để gia hạn và cải cách và phát triển site
Nếu được ý muốn bạn quăng quật chặn quảng cáo nhằm giúp cửa hàng chúng tôi tồn tại
Đằng như thế nào thì ko bao gồm quảng cáo bạn vẫn cần nhìn thấy với đọc phần lớn dòng này :v
“Biển Bắc tất cả con cá hotline là cá Côn, bản thân dài không biết mấy ngàn dặm. Nó trở thành con chim điện thoại tư vấn là chim Bằng, lưng rộng chần chừ mấy ngàn dặm, khi tung cánh cất cánh thì cánh nó như đám mây trên trời. Hải dương (Bắc) hễ thì nó dời về biển lớn Nam, đại dương Nam là Ao trời.” – phái mạnh Hoa tởm (Trang Tử).
Bạn đang xem: Đại ngư hải đường review
giành cho kẻ ngạo nghễ với thế gian nhưng nguyện do một người mà trở thành gió mưa.
Giữa biển cả khơi thăm thẳm, giờ của cá mập quẩn quanh, cá tung mình cất cánh giữa cơn mưa, cá là vong linh trong sạch. Xuân trước đó chưa từng làm không đúng điều gì, chỉ là thỉnh thoảng cái gắng chấp lương thiện của cô ý ấy lại kéo fan khác vào bi thương. Như Thu chẳng hạn, Thu có thể ngoảnh mặt làm ngơ, Thu hoàn toàn có thể vứt Côn đi hẳn. Dẫu vậy Thu biết, sinh mệnh của Xuân với Côn dài lâu là nối liền, vậy là cậu lựa chọn nối mình vào đoạn dây sinh mệnh đó, kéo dãn mối nhân duyên của Xuân và Côn.
Đời này còn có bao người yêu mà cho đi toàn bộ được như thế?
“Tôi nguyện biến thành gió mưa, sinh hoạt nhân gian, bầu bạn cùng em.”
cái ước mong mỏi của Thu dễ dàng chỉ thế, chỉ việc bầu các bạn với Xuân, chẳng cần phải có cô ấy bên mình. Tôi thích loại ngông cuồng của Thu, chân thật đến vậy, tôi say mê nhất thú vui của cậu, khi quay đi, vấn đáp với Linh Bà rằng:
“Nếu sinh sống mà không có gì hí hửng thì sống có ý nghĩa sâu sắc gì?”có lẽ rằng vì câu nói này mà Linh Bà new chọn cậu nhằm trở thành người kế nhiệm, bởi hẳn bà nhận ra, trái tim của Thu bắt đầu là tinh khiết nhất. Khi fan ta đã sống vượt lâu, trái tim vẫn chai sạn đi rồi, người tình thế thái cũng nếm trải đầy đủ nhiều, vày vậy, đối với Linh Bà, một kẻ liều lĩnh như Thu, hóa ra lại là người trong sáng nhất, nhạy bén nhất với đáng thương nhất.
Duyên vốn là từ nơi bắt đầu Hán có nghĩa là nguyên nhân; duyên do, duyên cớ phát có mặt sự việc. Trong gớm Phật cũng nói đến: Kiếp trước ngoái đầu chú ý nhau 500 lần mới đổi được lần chạm chán gỡ nhau làm việc kiếp này.
gồm phải chính vì thế mà ở nhị nhân gian bóc tách biệt, Xuân cùng cậu bé nhỏ ngư dân mới gặp gỡ gỡ nhau?
Y10f
Fqgg
GD386f2TVr
XXG-Lnw4H_tvw3jh
Qd
M2_98j
G8Ry
H77f
Oqs
NJ8ca1BTi
Ln
Kp
QFJB_t8Nbh
QPBIATy
Qg&_nc_ht=scontent-hkg3-1.xx&oh=6a97f950c1095c44c5bac63935c746e0&oe=5E9131CD" alt="*">
có gì đâu một tờ lòng thiện lương? tất cả gì đâu một vong linh trong sạch? tất cả gì đâu một trái tim cuồng si?
Côn vày Xuân mà chết đi. Xuân vị Côn nhưng mà đổi đi một phần hai tuổi thọ. Thu vì Xuân đổi cả mạng mình. Loại vòng quẩn này vày đâu nhưng mà có? Là ai nợ ai?
Có hợp lý kiếp trước Thu sẽ nợ Xuân các lắm, buộc phải kiếp này cậu mới phải trả không ít đến vậy? Xuân là nợ của Thu, trả bởi mấy cũng không đủ, gồm khi Thu còn phải hơn hết Linh Bà, sinh sống tận hơn 800 năm vẫn không trả được hết nợ kia thôi.
Còn nhị kẻ kia tất cả phải đã ngoái đầu chú ý nhau đang hơn 500 lần mới có được một mọt duyên đến trời tàn đất tạ như vậy?
Thu đã từng có lần nghĩ, giá bán mà gồm thứ nước gì đó, uống vào đã quên đi không còn thảy đau buồn, tuy vậy khi nhìn đến canh khỏe mạnh Bà trước mặt, cậu lại chọn uống rượu. Rõ ràng, Thu không thích quên, dù đau giải pháp mấy, vẫn lựa chọn lưu giữ, cậu không bao giờ quên Xuân, lại càng không rời vứt cô.
"Sợ vuột mất cậu, sợ cậu bỏ mặc tớ
Càng sợ cậu mãi sau chôn chân tại khu vực này
Từng giọt nước mắt đông đảo trông về cậu nhưng mà rơi xuống
Trôi ngược về phía khung trời xanh thẳm”– (Đại Ngư – Châu Thâm)
Xuân biết chuyện mình nuôi đại ngư là nghịch thiên phạm thượng, nhưng lại cô vẫn bất chấp để nuôi chú cá đó. Thu vượt biết việc bao phủ cho Xuân rồi cũng sẽ gánh rước tai ương, dẫu vậy sau vớ cả, Thu vẫn chọn bao trùm cho Xuân.
Cá Côn ấy một ngày béo lên, cả Hoàng Hà, trường Giang cũng không chứa nổi, sở hữu theo hi vọng của Xuân, với theo tình thương xé lòng của Thu, cất cánh về biển lớn. Có thể Côn sẽ không thể nhớ ra Xuân và Thu, thay nhưng, chúng ta vẫn tuyển lựa chở che cho Côn.
Mỗi con người chúng ta, vốn dĩ cũng là một trong con cá bé dại giữa biển khơi mênh mông. Đối với cuộc sống này, vốn dĩ có những chuyện biết trước là không có kết quả, nhưng lại rồi cũng giống như thiêu thân liều mạng lao vào vào. Giống hệt như cái cách mà ông của Xuân đang nói:
"Ông biết con cháu đang làm một việc vô cùng nguy hiểm, mọi người phản đối cháu, chỉ cần trái tim con cháu lương thiện thì đúng - không đúng chỉ là bài toán của tín đồ khác."
Nhưng để sở hữu được động cơ liều lĩnh như Thu, cụ thể là biết mất quá nhiều hơn được cơ mà vẫn chọn tiến tới quả là hiếm có.
Vốn là mang đến đi nhưng đâu phải hồi đáp!
Đó không chỉ là là một chữ yêu, trong mọt giao cảm của Xuân cùng Thu, tất cả cả tình bạn, có cả hồi ức, bao gồm cả những thứ hơn cả một chữ yêu, vô cùng rất nhiều để Thu lựa chọn dùng cả sinh mệnh của của bản thân đổi cho cô nàng ấy một đời bình an.
V-n
KVDh62d
Iv4x
Ldi
Vm
Dhlk
H2T4TTfxt
H2f6Nrl65kgb
Du
AEUKe05T82ICZ72C31ZSQy58srmnx
HHSPUh
YWrm&_nc_ht=scontent-hkg3-1.xx&oh=fe1854d1a27d1665b02bd141df4c8759&oe=5E912041" alt="*">