Chuyện cổ tích đâu duy nhất thiết phải ban đầu bằng các từ “ngày xửa ngày xưa…”. Giữa xã hội hiện đại, cũng đều có những mẩu truyện đẹp như cổ tích. Mẩu truyện đẹp như cổ tích nhưng tôi nói với những bạn bước đầu như nuốm này: “Năm 2019, trên một làng quê nọ, bao gồm một cặp vợ chồng trẻ và một đứa con 2 tuổi…”. Nghe có vẻ thông thường quá. Ko đâu! giành được một mái mái ấm gia đình như vậy đã là điều phi thường đối với cặp vợ ông xã trẻ Tài – Loan, quê sinh sống Đồng Tháp và An Giang.

Bạn đang xem: Cổ tích giữa đời thường


Vạn sự mở đầu nan

Loan được sinh ra bình thường như bao cô bé khác, cũng khá được hưởng một tuổi thơ đầy yêu thương thương với thơ mộng. Chuyện bất thường xẩy ra năm em lên 8 tuổi: Xương sống của cô bé xíu không còn vừa sức sống, cùng Loan buộc phải nằm liệt một chỗ. Mái ấm gia đình của Loan là người việt nam hồi mùi hương từ Campuchia về An Giang. Cuộc sống thường ngày no ấm tạm đủ qua ngày. Với năng lực của mái ấm gia đình và đk y tế của địa phương, căn bệnh của Loan chỉ có thể được điều trị vậy chừng. Cuối cùng, những bác sĩ kết luận rằng cô bé bỏng sẽ nằm liệt trong cả đời, vì chưng xương sinh sống bị vẹo không thể chống đỡ khung người được.

Loan nỗ lực học được đến lớp 8. Khi bệnh lý trở nặng và cô nhỏ nhắn không còn ngồi lên được nữa, cô đành từ quăng quật ước mơ mang lại trường. Loan học chấp nhận bệnh tật như thể định mệnh, vì các bác sĩ đều khẳng định căn bệnh của cô không chữa được. Đó là thời gian năm 2004…

Trong cảnh đơn độc và bệnh tật của mình, Loan tha thiết ước ước ao có một người bạn. Dẫu vậy đâu ai có thể suốt ngày tại 1 chỗ với cô! May quá, thời gian ấy mái ấm gia đình Loan gồm một dòng radio. Chủ yếu chiếc radio này đang trở cần người bạn thân thiết nhất của cô bé. Tình cờ, một hôm vào mục đáp án về y khoa bên trên radio, Loan nghe thấy một trường thích hợp được tế bào tả giống hệt như bệnh của mình. Vị bác bỏ sĩ trên radio nói rằng căn bệnh này chữa trị được, tuy vậy tốn không hề ít tiền. Dòng radio bắt đầu thắp lên vào Loan niềm hy vọng.

Hành trình kiếm tìm lại cách chân

Ba bà mẹ của Loan là người Công giáo, mà lại trong thời hạn chiến tranh mái ấm gia đình phải chạy thanh lịch Campuchia. Ở kia một thời hạn dài không có nhà thờ. Khi về An Giang, bọn họ cũng sống cách nhà thời thánh mấy chục cây số. Tự lâu mái ấm gia đình Loan không thực hành đời sinh sống đạo nữa. Cùng Loan cũng không được rửa tội. Mặc dù nhiên, chị em của Loan vẫn dạy dỗ Loan đọc đông đảo kinh đơn sơ và cầu nguyện với Đức Mẹ.

Dù chỉ rất có thể tưởng tượng về một bạn được call là Đức Mẹ, tuy vậy với niềm mong muốn được thắp lên từ loại radio, Loan luôn luôn cầu xin Đức bà mẹ cho bản thân được trị lành. Đây là ước mơ đầu tiên trong một loạt mong mơ của một cô gái bước vào tuổi 16. Cùng Đức bà bầu đã chúc lành cho phần nhiều ước mơ của Loan, ngang qua hầu hết cuộc gặp gỡ với gần như con người cụ thể.

Năm ấy, gia đình Loan đưa ra quyết định bán hết đất đai nhằm chữa bệnh cho cô bé. Gia sản họ bao gồm trong tay chỉ vỏn vẹn 80 triệu đồng. Lên đến Sài Gòn, họ mới biết việc phẫu thuật nên tốn 135 triệu. Bác sĩ phụ trách ca phẫu thuật là một người xuất sắc bụng. Ông quan trọng giúp chúng ta số chi phí ấy, mà lại ông giới thiệu cho họ một cô Việt kiều hảo chổ chính giữa ở Úc.

Qua buổi chạm chán gỡ đầu tiên, cô Việt kiều phủ nhận giúp Loan. Cũng phải, vị với số tiền khủng như vậy cô ấy có thể làm được nhiều dự án với giúp được cho nhiều người hơn. Cô an ủi Loan, nhưng cô thiết yếu giúp. Cuộc gặp gỡ lose làm Loan khóc nức nở. Cô lại chạy đến với Đức người mẹ và cầu xin như vậy này: “xin cho bé cảm thừa nhận lại xúc cảm bước đi được, dù có một ngày.” thật kỳ diệu, vài ngày sau cô Việt kiều điện thoại tư vấn điện cho Loan. Cô ấy chấp nhận tài trợ mang đến Loan vào ca phẫu thuật.

Sau ca phẩu thuật kéo dãn 8 tiếng, Loan đã vận tải được. Cô bé nhỏ vỡ òa trong nụ cười và niềm hạnh phúc của người được sống lại một cuộc sống mới.

Ước mơ và hầu như cuộc gặp gỡ

Nhưng rồi niềm vui qua mau, và đông đảo ngày hạnh phúc lại vô chừng ngắn ngủi. Chỉ 2 năm sau, trong một tai nạn ngoài ý muốn xe đạp, thanh inox bắt dọc xương sinh sống của Loan bị bung ra, và những ca phẩu thuật lại liên tục tiếp diễn... Hành trình dài 14 lần các cuộc đại phẩu thuật, trải nhiều năm trong suốt 10 năm, vẫn cần thiết trả lại mang lại Loan một cuộc sống thường ngày bình thường.

Loan lại về bên tới tình trạng đôi chân hoàn toàn bị cơ liệt. Ước mơ sống một cuộc sống bình thường chóng vánh vuột ngoài tầm tay. Chắc chắn cô bé bỏng sẽ thất vọng lắm đề xuất không? không đâu! Lần này đã khác rồi, và đức tin của Loan đã và đang đủ lớn. Với nét mặt lạc quan và vui tươi, cô nhỏ bé nói: “Con chỉ xin Đức bà bầu cho con kỹ năng đi lại thông thường chỉ một ngày thôi cũng được, nhưng Đức mẹ đã cho con tới 2 năm. Vậy là quá đủ cho con rồi!” Ơn của Đức mẹ là vượt đủ. Cơ mà soi vào mọi ước mơ trong tâm mình, Loan vẫn thấy còn thiếu một điều cực kì quan trọng: Cô ước ao được rửa tội nhằm trở thành người Công giáo. Nhưng mà làm thế nào được? bởi chính bố mẹ của cô cũng đâu còn đi nhà thờ nữa…

Nhưng Chúa luôn có phương pháp để thực hiện số đông phép kỳ lạ của Chúa. Trong thời gian nằm viện, Loan được thân quen biết các chị trong một tổ Lòng Chúa mến Xót. Họ đến đều đặn hàng tuần để thăm hỏi tặng quà và làm việc bác ái với những bệnh nhân. Loan không phải lo ngại ngần thanh minh với họ mong muốn được gia công con Chúa. Cố là các chị chia nhau dạy học thuyết tân tòng đến Loan, và chuẩn bị mọi điều quan trọng để Loan được đón nhận vào lòng bà bầu Giáo Hội. Một chị vào nhóm đã nhận làm mẹ đỡ đầu cho Loan. Chị biến hóa người mẹ thứ hai, nâng đỡ và cung ứng Loan không ít điều.

Vậy là cầu mơ lắp thêm hai vẫn thành hiện nay thực. Nhưng chưa hết đâu. Loan là cô bé xíu rất giàu ước mơ. Gồm Chúa và Đức bà mẹ thương bản thân như vậy, đã thường xuyên chúc lành cho đông đảo ước mơ của mình như vậy, thì lý do không ước mơ đông đảo chuyện đẩy đà hơn chứ! Một cô bé nhỏ ở tuổi của Loan có thể ước mơ chuyện gì đẩy đà nhỉ? Được một lần mặc áo cô dâu và có được một mái ấm mái ấm gia đình của riêng rẽ mình. Ước mơ ấy nghe như chuyện không tưởng!

Tình yêu bao gồm lý lẽ riêng

Chiếc Radio vẫn là người bạn bè thiết của Loan, quan trọng đặc biệt là phân mục tâm sự trong lịch trình mỗi chủ Nhật. Cảm rượu cồn với những câu chuyện được nghe, Loan cũng viết về câu chuyện của chính mình và gởi về radio. Dù Loan chỉ học đi học 8, mà lại nhờ kinh nghiệm thực tế của cuộc đời, bài tâm sự thành tâm của Loan đã có được phát bên trên radio, cùng đã đánh động những người. Bài bác tâm sự ấy đã sở hữu “Bạch mã hoàng tử” mang đến với cuộc sống của Loan.

Một ngày nọ bình thường như bao ngày, cửa ngõ phòng của Loan ở bệnh viện bất chợt xịch mở, một chàng trai thò đầu vào hỏi to: “phòng này ai tên Loan?”. Họ gặp nhau đơn giản dễ dàng vậy đó! Chàng tuổi teen ấy thương hiệu là Tài, quê sinh sống Đồng Tháp. Nghe được lời tâm sự của Loan trên Radio, chàng trai xin nghỉ câu hỏi vài ngày, lặn lội lên sử dụng Gòn, mang lại tận cơ sở y tế để thăm cô gái làm lòng anh mếm mộ ngay từ mẩu chuyện trên Radio.

Họ đã có 4 năm để làm quen cùng yêu nhau, nhằm thương nhớ và hờn giận nhau. Qua tất cả, Tài vẫn bền chí đến thăm và quan tâm Loan, độc nhất là những năm khó khăn của không ít lần đại phẩu thuật. Các chị trong team Lòng yêu quý Xót vun đắp mang đến ý định hôn nhân gia đình của hai đứa. Nhưng mà chuyện này dò ra và cập kênh quá. Loan quan yếu tự vận chuyển được, thậm chí là còn ko tự bản thân ngồi lên xe cộ lăn được. Tài thì chỉ là công nhân bình thường, lương chỉ đủ nhằm trang trải qua ngày với người mẹ già. Họ mang lại với nhau làm sao được? lấy gì để bảo vệ cho cuộc sống thường ngày của nhau? Cả nhì đều lần chần và e sợ. Nhưng mà khi tình yêu đang thuận lòng, trở ngại nào hoàn toàn có thể ngăn cản được người ta trở về phía trước? cầm là họ ra quyết định tiến mang lại hôn nhân…

Trái tim thắm nở đóa hồng

Để hai trái tim thật sự hoàn toàn có thể hòa bình thường một nhịp đập, đk duy nhất mà lại Loan chỉ dẫn để tiến đến hôn nhân gia đình đó là Tài cần gia nhập Đạo Công Giáo. Loan ước mơ mái nóng gia đình của chính bản thân mình là mái ấm gia đình có đạo, dưới bóng chở đậy của Đức Mẹ.

Vậy là trong thời gian Loan nằm bệnh viện tại dùng Gòn, Tài vừa quan tâm Loan vừa học giáo lý với các chị trong đội Lòng mến Xót. Cả hai cùng học giáo lý: Loan học đạo giáo hôn nhân, Tài vừa học học thuyết dự tòng vừa lý thuyết hôn nhân. Loan kể: “Anh Tài học học thuyết còn cấp tốc hơn con!”

Gian nan lớn nhất mà Tài đề nghị vượt qua chính là gia đình của mình. Trong gia đình Tài không ai theo đạo Công giáo, cùng Tài là con trai duy nhất. Tài đã buộc phải khá vất vả để thuyết phục bà và người mẹ về hai điều lạ lùng trong cuộc hôn nhân gia đình của mình: một là cưới một cô gái khuyết tật với hai là mình theo đạo Công giáo. Cuối cùng, Tài vẫn được được cho phép dù ko được ủng hộ nhiều lắm...

Cuộc hôn nhân ra mắt đẹp như vào cổ tích. Loan được mặc áo cô dâu trong công ty thờ. Ước mơ thứ bốn của cô đã thành hiện tại thực theo cách không ngờ. Nhờ vào Thánh Lễ cưới năm ấy, lại thêm một ước mơ khác của Loan thành hiện thực. Chuyện là từ khi được chịu phép rửa, Loan cũng nung nấu trong tim mình ước mong mỏi ba chị em mình thực hành đức tin trở lại. Nhờ đám cưới kỳ diệu của nhỏ gái, với việc hiện diện của tương đối nhiều người dễ mến, ba mẹ của Loan đã dữ thế chủ động đến bên thờ, xin được gia công phép hôn phối đến cuộc hôn nhân mà họ đã sinh sống mấy chục năm trời. Đây là cầu mơ vật dụng năm thành hiện thực…

Khi thịnh vượng tương tự như lúc gian nan

Sau khi cưới nhau, cả hai vợ ông chồng về quê sinh sống và thỉnh thoảng lên sài thành để khám nghiệm sức khoẻ của Loan. Tài rất là thương vợ, vừa chịu thương siêng năng để làm lo cho cuộc sống thường ngày của nhì vợ ông chồng trẻ với người mẹ già. Loan dù không làm được gì những nhưng cũng hoàn toàn có thể ngồi xe pháo lăn dọn dẹp nhà cửa. Điều nhất là khuôn khía cạnh của Loan lúc nào cũng nở thú vui và tinh thần sáng sủa không lúc nào thiếu trong tiếng nói của cô. Một người đã được trải qua từng nào phép lạ trong cuộc đời của mình, còn gì có thể làm tín đồ ấy rầu rĩ và mất tin tưởng nữa chứ!

Trong cuộc hôn nhân gia đình của đôi bạn trẻ, tất cả một bí mật mà chỉ gồm họ biết cùng với nhau: Loan hầu chắc chắn không thể gồm con. Trải qua 14 lần phẫu thuật, trong những số ấy có phẩu thuật cắt lạnh lùng và đặt thờ ơ giả, cùng với khối hệ thống xương sinh sống yếu, Loan cấp thiết mang thai nếu không muốn gặp nguy cơ ảnh hưởng đến tính mạng. Bác sĩ quan sát và theo dõi ca của Loan từ trên đầu đã chú ý điều đó. Hai bạn đến với nhau bởi tình yêu, cùng họ đồng ý ngay từ đầu rằng có thể họ vẫn sống suốt thời gian sống với nhau mà không có con cái.

Nhưng cầu mơ về một mái nhà gồm tiếng khóc trẻ thơ chưa bao giờ từ vứt Loan. Loan lặng lẽ gởi gắm mong mơ ấy vào lời lời gớm nguyện hằng đêm của mình.

Hai năm sau ngày cưới, Loan phát hiện nay mình sở hữu thai. Điều mà những bác sĩ chú ý và lo lắng đã xảy ra. Thê nữa, Loan lại bệnh động gớm và cần uống thuốc hằng ngày với liều lượng cao. đồ vật thuốc ấy chắc chắn rằng 90% sẽ tạo nên đứa trẻ sẽ bị dị tật, ví như nó được sống cùng được cho chào đời. Giải pháp mà các bác sĩ và những người dân bà con xuất sắc lành đưa ra đó là phá thai. Chủ yếu Loan cũng chao đảo trong cân nhắc của mình: “nếu bé là người bình thường, nhỏ sẵn sàng cưu mang đứa bé bị tật nguyền. Nhưng thiết yếu con còn không tự chăm sóc cho bản thân được, cần con không muốn con của con bị khổ…”

Thế là niềm vui mang thai ko khỏa phủ được vô vàn nỗi lo trong lòng cặp vợ chồng trẻ. May nhưng Loan còn có người bà mẹ đỡ đầu và những linh mục quen biết ở dùng Gòn. Họ nhất định khuyên Loan tránh việc phá thai, vày dù cầm cố nào đi nữa đứa con vẫn chính là con của mình. Đâu thể giết nó từ trong thâm tâm mẹ…

Cuối thuộc thì tình yêu vẫn chiến thắng. Tài với Loan quyết định giữ lại đứa trẻ con và đồng ý mọi không may ro. Để không khiến hại cho con, Loan quyết định không uống thuốc hễ kinh nữa, sẵn sàng gật đầu mọi đợt đau và hậu quả. Một phép lạ khác xảy ra: chẳng tất cả hậu quả gì khi Loan quăng quật thuốc, mặc dù trước kia nếu Loan không uống thuốc dù chỉ một ngày thì sẽ ảnh hưởng co lag dữ dội.

Xem thêm: Mách Bạn 4 Quán Bít Tết Hoàng Hoa Thám, Food Delivery

Tài vẫn chuyển Loan đi kiểm tra sức khỏe thai định kỳ. Gồm điều khiến cặp đôi bạn trẻ và mọi tín đồ lo lắng: trọng lượng của bầu nhi không tăng. Mọi bề ngoài siêu âm chẩn đoán được thực hiện, ngay cả chọc ối cũng không phát hiện biến dạng trừ bài toán thai nhi chỉ được 1kg vào thời điểm cuối tháng thứ 8. Cặp vợ chồng và những người quen biết rất nhiều lo lắng. Cùng chỉ tất cả một điều tuyệt nhất họ hoàn toàn có thể làm kia là ước nguyện. Phép lạ lại xảy ra. Trong tháng thứ 9, trọng lượng của thai nhi tăng một cách thốt nhiên phá, đầy đủ điều kiện để cho đứa trẻ kính chào đời.

Đến thời điểm cuối tháng thứ 9, bác sĩ khuyên răn Loan bắt buộc nhập viện sớm. Với tình trạng của Loan, chắc chắn là Loan cần yếu sinh bình thường nhưng buộc phải mổ. Sau khoản thời gian hoàn tất rất nhiều chẩn đoán, cuối cùng các bác bỏ sĩ ý kiến đề nghị Tài yêu cầu ký vào mẫu đơn đồng thuận vị ca phẩu thuật chỉ có phần trăm hành công 50-50, để rất có thể cứu mẹ hoặc con.

Trước khi lên bàn mổ, Loan được một linh mục xức dầu. Với tôi, fan viết phần đông dòng này, đó là linh mục đang đi đến bệnh viện từ Dũ nhằm xức dầu đến Loan. Cửa hàng chúng tôi đều không cho Loan biết về tình trạng thực của mình, nhằm tránh tác động đến sức khỏe và ý thức của cô. Sau khoản thời gian được xưng tội, xức dầu cùng rước lễ, Loan được chuyển vào phòng mổ. Ca mổ ra mắt với nhiều chuyên viên của hai căn bệnh viện. Trừ các khoản viện phí, các chuyên viên đã phẫu thuật miễn phí. Loan không có bảo hiểm y tế.

Ca mổ thành công. Một đứa đứa trẻ bình thường chào đời. Sáu mon sau, tôi - fan đã cử hành túng Tích Xức Dầu cho bà mẹ - lấy lệ Rửa Tội cho đứa con. Mọi tín đồ đều trằm trồ vì mẩu truyện có một xong xuôi có hậu với đẹp như mơ.

Tôi tạ ơn Chúa vì những phép lạ tiếp tục diễn ra, trở thành đời sinh sống đầy thăng trầm sóng gió của một kiếp người đẹp như một câu chuyện cổ tích. Cùng với bệnh nghề nghiệp và công việc của một bạn làm truyền thông, tôi thì thầm và mời một tổ bạn triển khai một phóng sự ngắn về mái ấm gia đình này. 1 năm sau, thời điểm cuối năm 2018, công ty chúng tôi đã tiến hành phóng sự. Sau đó 1 ngày xoay phim, anh đạo diễn đã yêu cầu thốt lên: “Câu chuyện vi diệu quá. Anh ck là người tuyệt vời, làm chất xúc tác cho gần như ‘phép lạ’ tiếp theo sau xảy ra.”

Thời gian này Loan cần yếu đến nhà thờ hằng tuần, tuy nhiên Tài đi lễ và livestream thánh lễ mang lại Loan trong nhà tham dự.

Hiện tại, Tài và Loan cùng người bà mẹ già sắp phải trả lại ngôi nhà mà người ta đang ở nhờ. Trong quy trình chạy chữa bệnh cho Loan, chúng ta đã buôn bán hết hầu như sự.

Tôi đã ý kiến đề nghị Loan hãy có thêm một mong mơ, và hãy nguyện cầu với Đức chị em về một ngôi nhà cho tất cả gia đình. Hiển nhiên, Chúa có nhu cầu các bàn tay bé người khiến cho ước mơ của Loan được thành hiện nay thực…

Trong cuộc sống hiện đại, nhiều lúc những guồng quay với xô bồ của cuộc sống khiến cho những người không hề tin vào những câu chuyện cổ tích. Cụ nhưng, mặc kệ tất cả, những câu chuyện cổ tích vẫn sống thọ ngay trong cuộc sống đời thường này.


Chuyện nữ sinh tra cứu được mẹ sau 20 năm thất lạc, cậu học trò nghèo hiếu học đạp xe 300 cây số để dự thi đại học với chỉ 30.000 đồng vào túi được tuyển thẳng tốt suất học bổng 3 năm tại Mỹ mang đến những nỗ lực tuyệt vời của nam giới trai có bài văn lạ về đồng tiền có tác dụng lay động lòng người..., tất cả đều là những câu chuyện cổ tích giữa đời thường, có thật trong cuộc sống hiện tại khiến đến những ai có cơ hội nghe, đọc, chứng kiến đều phải rơi lệ.
Tuần lễ khai giảng vừa qua, bức ảnh được coi là gây xúc động nhất là bức ảnh chụp bé xíu Thiện Nhân trong thời gian ngày khai giảng vào lớp 1 của mình. Cậu bé nhỏ con ngày như thế nào giờ đã lớn, hình ảnh Thiện Nhân chống nạng tự tin đi trên sân trường đã làm cho nhiều người rơi nước mắt vì hạnh phúc. Hạnh phúc vì bé bỏng dạn dĩ, tự tin với khỏe mạnh, sánh bước thuộc bạn trẻ trang lứa cắp sách đến trường.
Theo tin tức mới nhất chúng tớ vừa nhận được thì bà ngoại của Ngân Kim vừa qua đời chiều qua. Vậy là sau mặt hàng chục nằm mòn mỏi chờ đợi để được gặp bé gái, những ngày ngắn ngủi cuối đời, bà đã được toại nguyện. Chắc hẳn rằng vẫn còn nhiều nỗi lo đối với cô cháu gái, nhưng việc được gặp phụ nữ ở những thời điểm gần đất xa trời, tất cả lẽ bà đã ra đi thanh thản.
Đây sẽ là câu chuyện cổ tích giữa đời thường về tình mẫu tử thiêng liêng, về nỗ lực kiếm tìm kiếm của người nhỏ gái. Tất cả sẽ được nhắc đến như là một kỳ tích cực nhọc tìm ra trong xóm hội ngày nay.Cậu học trò nghèo hiếu học đạp xe cộ 300km đi thi ĐH được tuyển thẳng
Những ai từng thân thiện đến đợt thi Đại học - Cao đẳng 2012 vừa qua hẳn ko thể như thế nào quên được tấm gương hiếu học của cậu học trò nghèo Nguyễn Văn Thuận (Yên Thành - Nghệ An). Công ty nghèo ko đủ điều kiện download vé xe, vé tàu ra Hà Nội dự thi, Thuận đã một mình vượt quãng đường 300km với chiếc xe cộ đạp cũ đi mượn, 1 chai nước, 2 chiếc bánh mỳ với 30 nghìn đồng vào túi.
Khởi hành từ 1h trưa tại quê nhà, Thuận lên đường sở hữu theo ước mơ, hoài bão của tuổi trẻ. Thời gian mệt thì xuống dắt xe, hết mệt lại đi tiếp, đêm xuống không có chỗ ngủ, cậu phải xin ngủ nhờ ở một bệnh viện bên đường. Nghe qua tất cả lẽ ít người dám tin, nhưng Nguyễn Văn Thuận đã dũng cảm làm cho những việc "không tưởng" để theo đuổi đam mê với tương lai của mình. Hành trình dài ấy đã viết buộc phải một câu chuyện cảm động về niềm tin cùng lòng yêu thương thương trong cuộc sống này.Khi chiếc xe cộ đạp của cậu học trò nhỏ dừng tại huyện Thanh Trì, TP Hà Nội, trả cảnh đáng thương với nỗ lực tuyệt vời đáng quý của Thuận đã làm cho động lòng người dân tại đây. Đích thân đồng chí Đại uý Nguyễn Quốc Khánh, Công an phụ trách xã Liên Ninh cùng đồng chí Trần Trọng Dực - Ủy viên Thường vụ Thành ủy, Trưởng ban Kiểm tra Thành ủy Hà Nội đã giúp đỡ Thuận trong thời gian 2 ngày thi đại học.
Sau khi trở về từ Hà Nội, Ngô Văn Thuận lại đạp xe cộ đi có tác dụng đủ nghề để kiếm từng đồng tiền nhỏ giúp gia đình. Lúc trường Sĩ quan lại Lục quân 1 công bố điểm chuẩn là 16,5, Thuận rất tiếc vày không đủ điểm đỗ. Mặc dù nhiên, cậu học trò vẫn quyết trọng tâm vừa đi làm cho thêm giúp bố mẹ, vừa dành dụm tiền để học tiếp. "Chỉ gồm học em mới đi được thật xa bên trên đường đời” - Thuận khẳng định.
Những tưởng rằng câu chuyện sẽ kết thúc ở đây với bao niềm tiếc nuối mang lại cậu học trò nghèo hiếu học, thì ngày 29/8 vừa qua, Bộ trưởng Bộ Quốc chống - Đại tướng Phùng quang Thanh đã cam kết quyết định về việc tuyển bổ sung đào tạo đại học cấp phân đội đến Ngô Văn Thuận vào trường Sĩ quan lại Tăng Thiết giáp. Thuận đã được tuyển thẳng. Hàng triệu trái tim vỡ òa khi biết tin, nhưng vui nhất bao gồm lẽ là Thuận với gia đình. Kể từ nay, tương lai cậu học trò đã bước sang trọng một trang mới."Khi bạn bao gồm đam mê, hãy dũng cảm theo đuổi nó" - Cậu học trò nghèo Ngô Văn Thuận đã trở thành tấm gương sáng sủa tiêu biểu, đáng khâm phục cho ý chí với nghị lực vượt khó, quyết chổ chính giữa theo đuổi bằng được ước mơ của mình.Bài văn lạ về đồng tiền làm lay động lòng người cùng suất học bổng 3 năm tại Mỹ cho cậu học trò trường Ams"Trời ơi là trời ! Anh ăn đi mang đến tôi nhờ, đừng gồm nhịn ăn sáng nữa. Đừng gồm dở hơi đi tiết kiệm mấy đồng bạc lẻ thế, anh tưởng rằng thiếu tiền như thế thì tôi chết à?”. Đó là những “điệp khúc” mẹ cất lên hàng ngày dạo gần đây vì bé quyết định nhịn ăn sáng đi học để tiết kiệm chút tiền đến mẹ, đến gia đình. Có lúc mẹ còn gắt lên, hỏi bé “Sao cứ phải đắn đo khổ sở về tiền đến thế nhỉ?" - Đó là những câu mở đầu trong bài văn lay động lòng người của cậu học trò 17 tuổi Nguyễn Trung Hiếu.
Khi hầu hết những cô cậu học trò tuổi teen chỉ biết học, không cần lo nghĩ tới những chuyện cơm áo gạo tiền thì cậu học trò chăm Lý trường Ams Nguyễn Trung Hiếu đã tất cả những cái nhìn sâu sắc với xúc động về sứ mệnh của đồng tiền vào cuộc sống. Bài xích văn đạt điểm 9 của Hiếu đã làm lay động và thổn thức bao trái tim nhiều tình thương về trả cảnh gia đình éo le, khiến ít nhiều người rơi nước mắt với cảm phục trước nghị lực cũng như sự cố gắng vào học tập suốt nhiều năm liền của Trung Hiếu.Mẹ Hiếu (cô Nguyễn Thị Hạnh) bị suy thận mãn tính nặng phải chạy thận đã 8 năm. Bố Hiếu (chú Nguyễn Xuân Sơn) sức khỏe kém, không tồn tại khả năng lao động. Bà nội đã cao tuổi mắt lòa. Mọi chi phí cho 5 người của gia đình Hiếu, ở giữa Hà Nội vào thời buổi giá cả leo thang, đều chủ yếu trông chờ vào số lương hưu ít ỏi của ông nội - một cựu quân nhân hiện đang ốm nằm liệt giường…
Sống trong trả cảnh như vậy nhưng suốt những năm học tiểu học với THCS, Hiếu luôn là học sinh giỏi của trường. Thi vào cấp ba, Hiếu đã đỗ cả 2 trường trung học phổ thông chuyên Hà Nội - Amsterdam và thpt Chu Văn An. Bởi sợ học trường Ams phải đóng nhiều tiền, gia đình đã bắt Hiếu học ở trường Chu Văn An. Hiếu đã năn nỉ nỉ gia đình cho học tại trường Ams cùng đã nhịn ăn gần 1 tuần để mong bà và mẹ chấp thuận cho ước nguyện của mình.Cảm thông với gia cảnh của Hiếu, Ban giám hiệu bên trường đã phát động nhiều phong trào quyên góp giúp đỡ để Hiếu không bị những lo toan thường ngày của đời sống đưa ra phối việc học tập. Thế nhưng, sau khoản thời gian ông nội mất, gia đình Hiếu lại một lần nữa rơi vào khủng hoảng. Lương hưu của ông chiếm tới 3/4 “thu nhập” của cả nhà. Cuộc sống thường ngày còn sợ không phải lo ngại đủ, tiền đâu đi học, đi chữa bệnh cho mẹ. Một lần nữa, truyền thống lá lành đùm lá rách, nhường cơm sẻ áo vào hoạn nạn của người Việt được thể hiện rõ rệt. Hiếu đã nhận được sự chia sẻ cả về tinh thần cùng vật chất của đông đảo bạn đọc và các nhà hảo trung ương tài trợ bên trên cả nước, vào đó có cả những chính khách hàng như Phó Chủ tịch nước Nguyễn Thị Doan.
Một điều đặc biệt hơn tất thảy, ước mơ được ra nước kế bên học tập của Nguyễn Trung Hiếu đã trở thành hiện thực. Trường Besant Hill (California, Mỹ) đã tặng Hiếu học bổng 3 năm trung học và Hiếu đã lên đường đi du học vào cuối tháng 1/2012. Đây quả là một kết thúc bao gồm hậu cho những nỗ lực tuyệt vời của cậu học trò nghèo Nguyễn Trung Hiếu, cũng là một câu chuyện cổ tích giữa đời thường mà lại ít lúc ta bắt gặp.Cụ già 10 năm làm cho sạch đường phốCuối mon 6 vừa qua, một bức ảnh đầy ý nghĩa đã được chia sẻ bên trên trang mạng buôn bản hội facebook. Bức ảnh chụp một cụ già, một "chiến sỹ thầm lặng" - hơn 10 năm nay đã rong ruổi trên các con đường ở quận thanh xuân để tách bóc giấy quảng cáo, rao vặt cùng cạo sạch những miếng giấy bị keo dán dán chặt ở những cột điện, bến xe pháo buýt với trên tường... Bất kể thời tiết như thế nào, cụ vẫn giữ kiến thức ấy, thói quen có tác dụng đẹp phố phường Hà Nội. Bức ảnh đã tạo được hiệu ứng cực kì tốt mang lại giới trẻ với việc làm mang đầy ý thức trách nhiệm.
Sau lúc tìm đến tận địa chỉ ghi bên trên bức ảnh và trò chuyện với cụ, công ty chúng tôi đã biết được tên cụ là Nguyễn Văn Minh (năm ni 70 tuổi), sống ở khu vực tập thể bóng đèn - Phích nước Rạng Đông, ngõ 328, Nguyễn Trãi, Thanh Xuân, Hà Nội. Cụ trung khu sự với shop chúng tôi rằng, về hưu rồi, muốn làm gì đó có ích, lại vừa tất cả thể kiếm thêm thu nhập mặc dù ít ỏi. Cứ 10 ngày là cụ tích được 2 túi giấy to, đem đi bán giấy vụn được 8 đến 10 ngàn, đủ để cụ thỉnh thoảng mời bạn bè uống cốc bia hay cài quà cho hai đứa cháu nhỏ. Cụ nói: “Bán sắt vụn, chừng ấy giấy sẽ được tái chế góp phần tiết kiệm của cải, cụ sợ bỏ vào thùng rác, giấy sẽ thành rác rến thì tầm giá lắm.”
Nhưng hơn hết, cụ mong muốn việc có tác dụng nhỏ của mình có thể lan tỏa, khiến mọi người bình thường tay vào bóc tách giấy, để phố phường sạch đẹp, tinh tươm: “Nhiều người bảo rằng cụ làm thế này mất công, chẳng thấm vào đâu, thậm chí có người mang đến cụ là dở hơi đấy! Người ta có quyền nói nhưng cụ thì tất cả quyền hành động. Dù việc làm cho nhỏ nhưng cũng góp phần có tác dụng sạch được đường phố, thì tại sao không làm? các cháu nhỏ thấy cụ có tác dụng thì biết đâu cũng học tập và làm theo thì rất tốt nữa”.