Tháng mười hai – tháng em được đến với thế giới trong cái lạnh lẽo buốt mùa đông. Ghét loại sự cơ tái, cái lạnh lẽo cắt da giảm thịt của mùa đông, tháng 12 với phần đông nỗi buồn vu vơ chưa kịp đặt tên. Mùa đông khiến cho người ta lưu luyến, do đó là gần như ngày sau cùng khép lại một năm, tháng của rất nhiều nhớ thương, mọi thứ new đây chỉ với là kỷ niệm.

Bạn đang xem: Cô gái sinh tháng 12


Cô gái tháng 12 sợ số đông sự ràng buộc. Ràng buộc vị những nơi chốn quá quen thuộc thuộc, những công việc được lặp đi lặp lại, hầu hết định kiến cổ hủ, em vùng vẫy thoát ra khỏi lằn ranh lâu đời nên nhiều khi rất cứng đầu cứng cổ. Đừng ai xua đuổi bắt một ngọn gió mê say chơi hay như là muốn giữ mãi nhỏ sóng bạc đãi đầu, cũng đừng cầm cố ràng buộc em.

Cô gái mon 12, dù công khai hay cố ý chối vứt thì tận sâu thẩm bên trong tim là ái tình chung thủy giành cho mùa đông. Những cô bé sinh ra trong thời điểm tháng 12 là hồ hết con fan đặc biệt, ngay lập tức từ lúc xuất hiện đã chịu đựng được cái lạnh lẽo cắt da, cắt thịt của mùa đông, thiếu nữ yêu niềm hồi hộp thơ đần độn khi đếm ngược từng ngày đến sinh nhật. Cảm hứng đê mê lạnh ngắt và khó tả. Chính những điều đó, các bài thơ về cô nàng tháng 12 được các tác giả gửi gấm vào đó đông đảo cảm xúc, trọng điểm trạng với kỷ niệm.

Xin chào Tháng 12 – Tác Giả: Vân Anh

Tháng của em – cô bé thuộc cung Ma Kết
Tháng của những yêu thương với vòng tay ấm áp
Tháng của hơi nóng gia đình
Tháng mắc với những ý định còn dang dở

Tháng Mười nhì – Tác Giả: nai lưng Hưng

Có cần em cô nàng tháng mười hai
Đang nhẹ bước tới vườn mai cổ tích
Đỏng đảnh chút cơ mà ai cũng thích
Nét giao thời là đích cho thời gian

Tháng mười hai nhẹ nhẹ cánh hoa lan
Vẫn còn đó nồng dịu hương hoa sữa
Cánh họa mi đến tim ai… thắp lửa
Vần thơ êm đềm cắt nửa vầng trăng

Xin kính chào em dễ thương tựa hoa đăng
Trong gió bắt đầu em căng tràn nhựa sống
Tiếng tích tắc đồng hồ thời trang như lay động
Mỉm niềm vui cho mong mộng thanh lịch trang

Em Về Với mon 12 – Tác Giả: nai lưng Văn Căn

Tái tê gió rét rét nhiều năm giữa đông
Một mình bi đát với mênh mông12 bến nước biết trông bến nào
Dòng vào đâu biết nhưng vào

Nhỡ theo chiếc đục bi thương nao cả buồn
Thôi đàng chịu gió mưa tuôn
Cô solo một chiếc cho hồn thảnh thơi
Phận đời nhi cô bé người ơi!May nhờ vào rủi chịu giữa đời đục trong…

Đông tháng 12 – Tác Giả: Hoài Nhân

Tháng đông trời rét căm
Nhớ em niềm vui cũ12 tháng cô đơn
Chân trải nhiều năm trên phố

Tháng đông trời quạnh quẽ hiu
Phố anh bi quan thương nhớ
Vì ai tình ta lỡ
Gió đông bi thảm miên man

Tháng đông lòng băng giá
Nhớ e mang đến khôn nguôi
Bước mỗi bước thật chậm
Nhặt thú vui e trao

Tháng đông lòng đau nhói
Tình anh còn chưa kịp trao
Mà gió đông vẫn đến
Nỗi lạnh bi lụy lang thang

Cô Gái tháng 12 – Tác Giả: Nguyễn Lan Hương

Tôi viết mang đến em cô bé tháng 12Cô gái của mùa đông và hoa cải
Biết lấy niềm vui sưởi mọi ngày kia tái
Giấu đa đoan trong ánh mắt mơ màng

Có phải bà mẹ sinh em đúng thời điểm đông sang
Nên em biết chắt chiu từng hạt nắng
Biết thương cảm đến từng khoảng tầm lặng
Bình lặng trước thời gian trở mùa.

Cô gái tháng 12 chẳng màng mang đến hơn thua
Biết vứt buông cả gần như điều được mất
Cái miệng em ngoa như cơn gió bấc
Chợt hiền như nắng mùa đông

Cô gái mon 12 đầy ắp phần đông ước mong
Em của ngày cuối cùng của năm vội vã
Hãy bảo quản giùm tôi dòng thời hạn hối hả
Để tôi về tích lại tháng ngày qua

Tháng 12 Ơi – Tác Giả: Yến Thịnh

Em ngồi nhặt lá cuối thu
Chỉ còn không nhiều lá để vừa thanh lịch đông
Tháng 12 của nhớ mong
Của mùa nổi gió của đông vẫn về

Áo không đủ ấm chở che
Vai em úa giá buốt cơn mê xa người
Mưa phùn phủ kín đáo tim côi
Em còn mãi ngóng một bạn chân mây

Hàng cây trụi lá chiều nay
Chờ ngày đông gọi cơn say ấm lòng
Anh còn trở về đây không
Cùng em phân chia nhớ chia ý muốn một đời

Tháng mười hai… tháng mười nhị ơi…Bảo tín đồ về nhé… để tôi bớt buồn
Để ngày đông chẳng cô đơn
Chẳng ngồi nhặt lá… mong mếm mộ về
Tháng mười hai… của say mê…

Tặng Em! cô nàng Tháng 12 – Tác Giả: Hồng Ân

Có nỗi ghi nhớ nào bởi nỗi ghi nhớ mùa đông
Khi mát mẻ buông tràn trên phố
Khi mưa rơi buốt từng ngọn gió
Những mặt mặt đường ướt lạnh dưới chân…

*

Tháng 12 – Tác Giả: Bình Vương

Hết mon 12 rồi Em tất cả thấy bâng khuâng
Khi chúng mình vẫn Ở nhị Đầu Nỗi Nhớ
Tình chúng mình đâu có gì bí quyết Trở
Sao hiện thời mình vẫn yêu cầu xa nhau

Tháng 12 rồi là 1 trong niềm đau
Bởi em vẫn sống trong nỗi lo chờ đợi
Bước chân anh vẫn ra đi vời vợi
Năm năm rồi Sao chẳng được mặt em

Anh rứa tìm một trong những dáng Thân Quen
Để phát hiện hình em trong đó
Trăng 12 tháng dịp khi mờ khi tỏ
Anh vẫn hy vọng về cùng em Cuối Chiều Đông

Vẫn phần nhiều ngày đau xót có biết không
Anh mong muốn được ôm em ngày về mình gặp mặt
Nhưng cuộc sống cứ như khe khắt
Mình sẽ được gần từng nào nữa hả em

Nắng ngoài này mưa vẫn đan xen
Gió vẫn dặt dìu quanh hòn đảo nhỏ
Nơi anh đứng trái tim luôn nghe rõ
Mãi mãi chúng mình không thể giải pháp Xa

Đông không còn rồi xuân đã tới ngân nga
Mình không còn sống trong hóng đợi
Anh sẽ về bên cạnh em ta đi tới
Con con đường tình bao năm ấy vẫn xa nhau

Chào mon 12 – Tác Giả: è Hưng

Chào cô nhỏ xíu tháng mười hai
Lẳng lơ hoa sữa trong bài thơ xanh
Cúc họa mi quá mong manh
Đong gửi mấy giọt nắng khô hanh cuối chiều
Song thưa ai lẩy câu kiều
Để hồn vương vít chữ yêu thế này
Hỏi rằng bên đó tất cả hay
Giăng giăng mưa bụi bay bay tơ lòng.

Tháng 12 Em bao gồm Về ko – Tác Giả: Ly Nguyễn

Tháng 12 em tất cả về không
Nghe gió rét nói chuyện ngoài hiên cửa
Ngày vội xa, với đêm qua thật chậm
Sao em không về mon 12

Sao em chưa về tháng 12Ngắm lòng phố sẽ mùa bông tuyết nở
Mây white đan một vùng trời thương nhớ
Góc phố buồn thương, ngóng cách em về

Sao em chưa về, nhằm đông nhiều năm lê thê
Anh lạc cách giữa chiều đông hoang hoải
Cơn gió cuối ngày, vô tình thổi mãi
Chạm mái hiên nhà, nứt nẻ đều nhớ mong

Tháng 12, em bao gồm về nữa không
Để sản phẩm cây, ngóng chờ bi tráng xơ xác
Chiếc lá mùa đông trở bản thân xào xạc
Đợi em về, ủ ấm những bàn tay

Vạt nắng Cuối Ngày – Thụy Nguyên

Góc phố quen, thập thò nhân tình
Hàng cây nhòe khói mỏng
Em đi qua trăm kẻ ở mộng
Nắng ước mơ xanh

Tháng mười nhì lanh canh
Gót giày thiếu nữ
Góc phố quen, hơi ấm say ngủ
Không gặp gỡ và hẹn hò sao chừng nhớ nhung

Góc phố quen, bé nắng ngập ngừng
Con nắng nóng đi hoang, nhỏ nắng thơ dại
Em đi rồi sao tôi tha thẩn mãi
Hun hút hầu như chiều vàng.

Thấy ko Em – Tác Giả: Nguyễn Vi Bình

Thấy không em
Tháng Mười Hai sẽ ghé bên thềm?
Anh ngẩn ngơ
Ngày sao qua vội vãCơn gió lạnh cuốn mùa thu đi xa…

Tháng Mười nhì cây bàng lá đỏAnh lặng im
Tìm vào từng ngọn gióChút nồng nàn khá ấm ngày xưa

Thấy không em
Tháng Mười hai mình anh vẫn đợi chờMùa vào đông
Càng thêm nhiều yêu thương nhớGiá buốt tìm về thêm lạnh con tim

(Dân trí) - tháng của nỗi nhớ nhỏ xíu hao, của cái ôm thiệt chặt, tháng của những cô bé quen cười cợt tít mắt và hay khóc vu vơ.

Xem thêm: Ứng Dụng Đi Chợ Online Cực Kỳ Tiện Dụng Trong Mùa Dịch, Top 4 App Đi Chợ Online Tiện Lợi, Nhanh Chóng


*

Con gái sinh mon 12, dù công khai minh bạch thể hiện hay cố tình chối bỏ, tận sâu thẳm tim mình đều ấp ủ một tình yêu thông thường thủy dành cho mùa đông. Yêu ngày em ra đời rét giảm da giảm thịt, gió heo may chới cùng với ùa về, người mẹ ôm em vào lòng ước ao chở bít hết các mùa gió long đong thổi suốt một đời người. Yêu niềm hào hứng thơ ngớ ngẩn khi em đếm ngược từng ngày một đợi đến sinh nhật, yêu hồ hết ngăn tim đầy vơi, em loay hoay cả tháng vẫn không xếp vừa yêu thương, nhung nhớ để vẫy xin chào năm cũ. Yêu thương cả mẫu rét khô hanh hao, cả lối về ngược gió cùng những trận mưa dầm dề, rét mướt tím tim.

Cô gái mon 12, thuở bé ước bản thân là công chúa lộng lẫy nói cười, lung linh ngủ quên trên trang cổ tích, mập lên chỉ cầu làm đốm lửa nhỏ tuổi ngoài phố mùa đông. Thế nên em thích tô son đỏ, quàng khăn len đỏ, đi giầy màu đỏ, mong mỏi sưởi ấm một con ngõ làm sao đó ngày đông ghé qua rồi khẩn thiết ở lại, một bàn tay run rẩy vươn ra hứng nỗi buồn.

Sinh ra giữa mùa “trái gió trở trời”, em bao gồm thói quen thuộc chẳng như là ai. Thích ăn uống kem trời lạnh, ưa thích cuộn chăn bông coi phim, xem sách thâu đêm, ưng ý ra biển cả mùa đông, thích bé để được hít hà đánh cháo nóng, ưa thích lang thang 1 mình để biết đông đã tràn về trên từng bé phố, trên từng mặt người lo toan, hối hận hả.

Con gái sinh mùa này vốn quen thuộc với giá buốt giá. Bao hàm ngày giá mướt, em để cảm hứng của mình vui đùa với huyết trời độ ẩm ương rồi như 1 chú mèo hoang quá yêu cuộn len rối nó vẫn đùa nghịch, lòng em bỗng bi quan tênh, xám xít như màu sắc trời. Mon 12 ùa về cùng đông đảo quạnh hiu, đôi mắt môi rét mướt buốt, bàn tay giá buốt buốt. Phụ nữ đa cảm dù ở cạnh bạn yêu, dù đang ngả nghiêng cười bên người thân, các bạn bè, lòng vẫn sở hữu nỗi cô đơn vô cùng và vô cớ. Tuy vậy em chẳng chính vì như vậy mà rầu rĩ vị “cô 1-1 là thực chất của nhỏ người”. Em đang quá quen với những khoảng trống chẳng thể phủ đầy. Một cô bé cô độc nếu như vấp té sẽ biết tự đứng dậy, giả dụ quá đau sẽ biết từ bỏ buông, khi bi đát hay thua thảm sẽ chui vào trong 1 góc òa khóc thật to lớn rồi tự lau nước mắt.

Con gái tháng 12 sợ tốt nhất sự ràng buộc. Ràng buộc vì những nơi chốn quá thân quen thuộc, những các bước lặp đi lặp lại, phần đông định kiến ráng hữu, em vùng vẫy thoát thoát ra khỏi lằn nhóc cũ kĩ nên đôi khi rất cứng đầu cứng cổ. Đừng ai đuổi bắt một ngọn gió say đắm chơi hay như là muốn giữ mãi nhỏ sóng bội nghĩa đầu, cũng đừng chũm ràng buộc em.

Vốn cả thèm chóng chán, em chẳng mê sản phẩm gì được lâu, cả tình yêu cũng thế. Em đa tình với dễ rung động tuy thế thật cạnh tranh để in hình ai kia lên tim. Dù cầm những cô bé tháng 12 luôn luôn gắn lên tim bản thân nỗi nhớ lâu năm như mùa đông, như đường bay của cánh chim vô định. Nỗi lưu giữ chỉ dành cho một fan tình xưa cũ, cuộc tình dài rộng quá thỉnh thoảng em thấy chỉ với lại mình đơn chiếc giữa mùa đông và những yêu quý vô thường xuyên như mưa nắng.

Con gái sinh mon 12, dẫu bắt đầu lên 5 hay vẫn 35 tuổi đều rất thích được ôm. Bởi bạo dạn mẽ, cô độc đến đâu em vẫn chính là con gái, dù say mê rong chơi sẽ sở hữu ngày em mỏi chân đứng lại, mặc dù chưa khi nào biết yêu tử tế em vẫn đề nghị một vòng tay nóng giữ em lại thiệt lâu.